Chương 17: Trầm Lăng mê người

3.2K 254 4
                                    


Trời u ám, mưa to vẫn không ngừng rơi.

Mặt đất hầu như đã bị lụt lội bao phủ, rừng cây ngày xưa xanh um tươi tốt, giờ đều bị che dấu bởi màn nước đục ngầu.

Trên mặt đất, chim bay cá nhảy đều điên cuồng hướng chỗ cao chạy tới, những chỗ chũng đều đã bị lũ lụt hung mãnh bao trùm toàn bộ, kinh ngạc nhìn những tư thái khác nhau của dã thú, Trầm Lăng than lớn: tạo hóa thật mạnh mẽ.

"Bác Nhã, tìm nơi cao nghỉ ngơi đã." Ba Tạp lớn tiếng nói xong, cặp mắt to sắc bén từ đầu chí cuối thủy chung không hề thả lỏng cảnh giác, thời khắc mùa mưa chuyển giao, toàn bộ chim bay cá nhảy đều lâm vào điên cuồng, chỉ cần có chút vô ý liền gặp nguy hiểm trí mạng, Ba Tạp không dám có chút thả lỏng.

"Hảo."Bác Nhã nhẹ nhàng gật đầu, nhận thấy được trạng thái của Trầm Lăng cùng Klose trên người tựa hồ cũng không ổn, giống cái thân thể yếu ớt, hành tẩu trong bão táp thập phần nguy hiểm. Trầm Lăng từ trên vách núi đen rơi xuống, thân thể vốn đã mang thương tích, cho dù đã có trị liệu, nhưng thân thể vẫn là hư, mạo hiểm trong mưa to, chỉ sợ thực sự xảy ra chuyện? Bác Nhã nghĩ vậy, tốc độ không khỏi nhanh hơn vài phần.

Ba Tạp bên cạnh cũng sáng tỏ, lập tức tăng tốc bay theo, Allen nhìn xung quanh mênh mông vô bờ nói "Bác Nhã, phía trước quẹo trái, tới gần bình nguyên Hoàng Hôn có một chỗ cao, chúng ta phải dừng trước khi trời tối" Mùa mưa tiến đến, thời gian ban ngày càng ngày càng ngắn, bình thường ban ngày có mười hai mấy giờ, nhưng khi mùa mưa tiến đến thì biến mất chỉ còn tám giờ, thời gian còn lại đều lâm vào bóng tối.

Mưa tới, khiến tốc độ rất chậm, bọn họ phải mất một ngày mới rời khỏi ngoại vi của rừng rậm trung ương, còn chưa tới bình nguyên Hoàng Hôn, chủ yếu là bận tâm hai giống cái trên người Bác Nhã, bằng không bọn Bác Nhã có thể tiết kiệm một nửa thời gian đi đường.

"Hảo." Nhìn phía chân trời dần dần chuyển màu đen, bọn họ cũng có chút mệt mỏi, thời gian phi hành dài, thần kinh căng thẳng rất nhiều, giống đực còn có thể chịu đựng, nhưng Klose cùng Trầm Lăng trên người Bác Nhã lại không thể, thân mình Trầm Lăng dần dần nóng lên, hơi thở cũng dần nặng nề, Klose dựa rất gần, lúc trước tuy không phát hiện, sau lại cảm thụ được thân mình càng ngày càng nóng bỏng, mới phản ứng lại, khẽ cắn môi dưới không dám lộ ra, xé mở vải thô trên người, cẩn thận chà lau cho Trầm Lăng, hy vọng có thể đem nhiệt độ giảm xuống, trong lúc phi hành không thể quấy nhiễu giống đực, điểm này mọi giống cái đều hiểu được, nhất là ở thời điểm nguy hiểm này, hai bên sườn đều là tiếng gào thét của dã thú, gần sát bên tai.

"Ngay ở phía trước, cẩn thận thung lũng." Allen nhẹ giọng nhắc nhở, cẩn thận bay lên phía trước, đem con mồi thả tốt xuống đất, chuyển thành hình người, mấy người kia rất nhanh đáp xuống bên cnahj y.

Thấy vậy, Klose lo lắng kêu "Bác Nhã ngươi nhanh lên, Trầm Lăng phát sốt, tình huống thật không tốt. Lúc trước ta thấy các ngươi đang phi hành nên không dám nói, lo lắng gặp chuyện không may, Ba Tạp mau lại đây ôm Trầm Lăng xuống." Klose nhanh chóng trượt xuống, bất chấp có thể bị thương hay không, cẩn thận ôm thân mình Trầm Lăng, hai gò má bởi vì phát sốt mà nổi lên ửng hồng, đỏ sẫm như máu, mang theo ý tứ hàm xúc, ngừoi không khỏe, trong miệng không ngừng tràn ra những tiếng rên rỉ trầm thấp.

[Reup] Thú Nhân Chi Luyến Sủng (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ