“Lão Bạch sao! Một lời khó nói hết.” Nàng cười lắc đầu, nhìn hắn một thân bùn đất, nói: “Phía trước không xa có một dòng suối, ngươi muốn đi tắm rửa? Đổi quần áo không?”
“Cũng được, chờ ta tắm rửa sạch một chút sau đó chúng ta lại nói chuyện, ta hiện giờ thật sự là quá thất lễ.” Hắn có chút ngượng ngùng nói, hắn chạy nhanh theo phương hướng như lời Phượng Cửu nói, hắn tìm được dòng suối, liền cởi quần áo nhảy xuống tắm.
Phượng Cửu không qua đó, mà nhân lúc hắn đi tắm rửa, bắt gà rừng nướng lên.
“Thơm quá! Phượng Cửu, ta đã đói bụng suốt một ngày, bọn họ cũng không cho ta ăn cơm.” Một lần nữa thay quần áo, tóc hắn còn nhỏ nước, liền tới đến bên người Phượng Cửu ngồi xuống, chảy nước miếng nhìn chằm chằm thịt gà nướng trên lửa.
“Tới đây uống rượu trước đi.” Nàng từ không gian lấy ra một vò rượu nhỏ, đổ cho hắn non nửa chén.
“Đủ rồi đủ rồi.” Hắn đôi tay nâng chén: “Ta không uống rượu.”
“Không để bụng rỗng uống rượu , như vậy đi! Trước chờ, gà cũng sắp chín.” Nàng cười cười, bắt đầu bỏ thêm chút gia vị, một bên hỏi: “Tại sao mỗi lần gặp ngươi ngươi đều khắp nơi hoảng loạn? Ngươi muốn đi đâu?”
“Ta không muốn đi nơi nào hết, ta chính là bị người trong nhà đuổi ra ngoài để học hỏi kinh nghiệm, chỉ là nơi nơi vấp phải trắc trở.” Đôi tay hắn cầm chén rượu nói, đôi mắt nhìn chằm chằm vào gà nướng, một bên đem sự tình mấy ngày nay gặp được đều nói ra.
“Nga? Ngươi là người của Thế gia Ngự thú?” Nàng hơi kinh ngạc, ngay sau đó bừng tỉnh, nếu không phải người của gia tộc này, cũng không có khả năng thu phục quái mã như Lão Bạch.
“Đúng,chỉ là ta bất tài, không làm được gì, vũ lực không được, ta chỉ biết ngự thú, nhưng có khi ngự thú còn xảy ra chút ngoài ý muốn, ví như ta chế ngự không được quái mã như Lão Bạch, ví như một con thú sủng của tiểu thư hai người vừa rồi, cũng không biết sao lại loạn nhảy loạn trảo, đem bộ đồ mới trên người chủ tử nó phá hỏng, còn đem mu bàn tay chủ tử cào phá đổ máu.”
Phượng Cửu dùng dao nhỏ tước một cái đùi gà cho hắn: “Nói cách khác, ngươi hiện tại không có chỗ đi?”
“Đúng, người nhà ta không cho ta trở về, muốn ta ở ngoài xông pha xây dựng tên tuổi, bất quá việc này quá khó khăn, ta sợ đem mạng nhỏ đánh mất.”
Hắn nuốt nuốt nước miếng, tiếp nhận đùi gà, lại tay lá cây lót cách nhiệt, lúc này mới cắn một ngụm, mùi vị thịt nồng đậm tràn ngập ở trong miệng, làm hắn không khỏi đỏ hốc mắt.
“Phượng Cửu, ngươi đối với ta thật tốt, ngươi không biết, người thuê ta đi thuần thú, mỗi ngày cho ta ăn rau xanh với màn thầu, đói đến ta gầy một vòng lớn, ngày hôm qua còn không cho ăn cơm, hôm nay lại bắt ta đem đi chôn sống, thật sự quá mức.”
“Ngươi thật sự thuần thú được sao?” Nàng cũng rất là hoài nghi, lúc trước nhìn thấy hắn, hắn chính là bị Lão Bạch làm ngã xuống lưng ngựa.
“Đương nhiên được, chỉ là ngẫu nhiên sẽ ra chút ngoài ý muốn, nhưng ta thật thuần được thú, thật sự.” Phảng phất sợ Phượng Cửu không tin, hắn lại lần nữa cường điệu.
“Nếu ngươi không có nơi để đi, có muốn đi theo ta hay không?” Nàng giống như một con sói đuôi to cười đến vẻ mặt vô hại: “Địa phương lần này ta đi, bên trong có không ít thú, ngươi vừa lúc có thể luyện tập, thế nào? Đi sao?”
Nghe vậy, hắn không có lập tức đồng ý, mà là vẻ mặt nghiêm chỉnh nhìn Phượng Cửu hỏi: “Nếu ngươi nhìn thấy ta bị mãnh thú đuổi đến không có chỗ trốn, sẽ cứu ta sao?”
Phượng Cửu hơi ngẩn ra, tiện đà cười ha ha lên……
BẠN ĐANG ĐỌC
Thiên Y Phượng Cửu ( Từ Chương 760)
De TodoỞ thế giới hiện đại, nàng chính là môn chủ của Ẩn Môn, là người tinh thông y độc, thiện nghệ ám sát. Nàng là yêu vật biến thái trong mắt người đời. Một lần ngoài ý muốn nàng đã trọng sinh ở trên người một thiếu nữ bị hủy dung. Sao? bị hủy dung, thâ...