Chương 39: Thân Mật

3.1K 71 0
                                    

Loại cảm giác lúng túng này dường như có thể truyền nhiễm, Cố Hàm Ninh không nói chắc, cô và Triệu Thừa Dư, rốt cuộc là ai lây trước sang cho ai, lập tức, hai người dường như có chút tay chân dư thừa, Cố Hàm Ninh ngồi ở mép giường, Triệu Thừa Dư ngồi ở trên ghế, cúi đầu, tầm mắt cũng không dám đụng cùng một nơi.

Cố Hàm Ninh chỉ có thể kềm chế tim đập, tiếp tục đánh giá.

Trên bàn sách để vài quyển sách, đều là mấy bộ sách chuyên ngành về máy tính Cố Hàm Ninh xem không hiểu, Cố Hàm Ninh trong lòng vừa động, nhớ tới trò chơi Triệu Thừa Dư nói tuy chưa đẹp đẽ, nhưng có thể chơi được.

"Trò chơi《bảo vệ cừu 》đó, về sau cậu đã hoàn thiện chưa?"

Tuy rằng nộp lên, nhưng Triệu Thừa Dư vẫn cảm thấy có chút không vừa ý.

"Ừ, sau khi về nhà đều ở đây cân nhắc, cũng còn có không gian cải tiến." Nói về chuyên ngành của mình, Triệu Thừa Dư tự nhiên rất nhiều.

Cố Hàm Ninh lại nghĩ đến trò chơi điện thoại di động sau này trở nên thời thượng, về sau thậm chí còn bán chạy hơn trò chơi độc lập đang thịnh hành bây giờ, những năm này chuyên ngành máy tính trở nên hấp dẫn, nhưng đến sau khi bọn họ tốt nghiệp, bởi vì khuếch trương chiêu mộ người tốt nghiệp quá nhiều, nhất thời cung lớn hơn cầu.

Nếu Triệu Thừa Dư thích, về sau liền chuyên chú vào trò chơi điện thoại di động, cũng không lỡ mất một lối ra tốt!

"Mình cảm thấy chơi rất hay, trò chơi giống như vậy, cậu có còn ý tưởng nào khác nữa hay không? ừm, ví như nuôi dưỡng động vật, thực vật vân.. vân.. A?" Cố Hàm Ninh càng nghĩ càng cảm thấy khả thi, ngồi thẳng người, vỗ vỗ cánh tay Triệu Thừa Dư, mắt tỏa sáng, "Mỗi ngày tưới nước, cho gia súc ăn, sau đó sẽ có thay đổi, ừ, liền tương tự như vậy, không cần quá lớn, nhưng nhất định phải đẹp!"

"Ừ, rất tốt! Ví như nuôi con heo gì đó..?" Triệu Thừa Dư cười nhìn Cố Hàm Ninh cười nhạo.

Cố Hàm Ninh cười nheo mắt, đến gần, nhéo một cái ở eo Triệu Thừa Dư, nghiến răng, cười hung ác.

"Heo cái gì mà heo? Anh là con chó nhỏ, kêu gâu gâu!"

Triệu Thừa Dư nhịn cười nhịn đau, không có trốn tránh, chỉ thuận thế kéo Cố Hàm Ninh ngồi ở trên chân mình, sờ sờ eo cô, lúc này mới rất vô tội nói:

"Cậu xem, eo toàn thịt, mình cảm thấy là đã nặng thêm một chút ."

Cố Hàm Ninh dừng lại một chút, trong lòng tự định giá mình sau khi về nhà có phải ăn uống quá độ hay không, chính cô cũng cảm thấy dường như nặng hơn một chút xíu, chẳng lẽ là thật mập ra?

Cố Hàm Ninh híp mắt, toát ra vẻ nguy hiểm, nhìn chằm chằm Triệu Thừa Dư đang cười mài mài răng, gặm bừa cằm và trên mặt Triệu Thừa Dư, vừa gặm vừa nói:

"Nơi nào béo? Nơi nào béo nữa? ! Nói, mình có nặng hay không? Có nặng hay không?"

Triệu Thừa Dư bị cô như con chó nhỏ cọ cọ gặm gặm đến có chút ngứa, cười liền trốn tránh đầu hàng: "Không nặng không nặng!"

"Nói, mình nhẹ như lông hồng!"

"Được ~ a ~ nhẹ như lông hồng ~ "

Cố Hàm Ninh thu miệng, nhìn Triệu Thừa Dư cười đến thở hổn hển, gò má đỏ lên, tóc trên trán hỗn độn, mình cũng nở nụ cười.

Duyên Tới Là Anh - Đào Ảnh Xước XướcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ