CÔ BUNGA, EM YÊU CHỊ ( NT )

7.5K 279 45
                                    


5 NĂM SAU









- Pie.....cẩn thận nào......- Than chỉnh lại cặp kính rồi ngó lên đứa con gái đang chạy nhảy tinh nghịch trước mặt mình. Sao nó có thể tăng động như thế chứ ? Cái nhà này cô thiết kế cũng to và rộng rãi lắm mà, cớ sao nó chơi cũng không đủ ?

Cô mỉm cười hạnh phúc, đây là con nhóc được vợ cô sinh ra từ tủy của cô, bọn họ cưới nhau được gần 5 năm, còn tưởng không có nỗi một đứa con, thật may mắn y học cũng giúp bọn họ có được. Pie là tiểu bảo bối cô cưng nhất trên đời, nhưng nó vẫn xếp sau vợ cô nha. Cô nhìn con bé thầm nhận xét một chút, trắng trẻo mập mạp, ngũ quan đồng đều, hai cái má phúng phính cưng chết người ta, ngoài ra còn thông minh xuất chúng nữa chứ.

- Papa.....bế con.....- Nó không thèm chạy theo chiếc ô tô đồ chơi của nó nữa mà lại quay sang trưng ra bộ mặt làm nũng rồi nhìn cô, đưa hai tay ra vòi vĩnh. Cái mặt nũng nịu này rõ ràng là di truyền từ mẹ nó đây mà.

Than lắc đầu, chỉ chỉ vào cái laptop trước mặt mình. - Papa phải làm việc, con tự chơi đi.

- Không mà.....oa oa oa......pa hỏng thương con, con hỏng biết đâu.....

Than hoảng hồn khi thấy nó òa khóc, mặc dù biết rõ có tám phần dối trá thì cô vẫn đau lòng chết đi được. Cô lật đật đi tới bế nó lên rồi dỗ ngọt. - Thôi, ngoan nào, bế rồi đây.

- Hê hê.....

Cô ngắt vào cánh mũi nó một cái rồi bế nó vào bếp lấy một thanh socola ngọt lịm, sau đó liền đi tới sofa, để nó ngồi lọt thỏm trong lòng mình chơi đùa , còn cô thì lại tiếp tục công việc đang dang dở.

Nhìn Pie, nhìn lại hoàn cảnh bây giờ, chợt nhớ lại cách đây vài năm, khi cô quyết định rời bỏ chị mà đi một mình sang nước ngoài. Rất may mắn người đó đã đến kịp lúc và giữ cô lại. Nếu không có lẽ chị sẽ chẳng bao giờ tha thứ cho cô, mà cho dù chị có tha thứ thì cô sẽ mãi không tha thứ cho bản thân mình.

Cô mỉm cười, mường tượng lại cách đây tầm 5 năm trước.

Lúc đó.....


Flashback

- THAN

Than giật bắn người khi nghe ai đó gọi tên mình, cô xoay về hướng đó liền bắt gặp một người mồ hôi nhễ nhại đang đuổi theo cô.

- Yo...sao anh lại.....???

- Về đi, đừng đi, về với mẹ anh, bà ấy cần em......

- Nhưng......

Yo nhìn cô, đôi mắt anh rướm lệ, rất nhanh sau đó liền ngã sụp xuống chân cô mà khóc nức nở :

- Anh sai rồi, anh sai rồi Than à. Anh và bố chưa hề nghĩ tới cảm xúc của mẹ. Anh chỉ muốn bản thân hạnh phúc mà quên mất mẹ cũng cần hạnh phúc, anh......anh xin lỗi....em làm ơn trở về đi. Mẹ anh chỉ thật sự hạnh phúc khi bên cạnh em.

Yo ôm mặt khóc nức nở giữa sân bay. Lí do anh suy nghĩ lại là bởi vì sáng sớm nay, trong khi anh lang thang dạo biển thì bắt gặp bố đi cùng cô nhân tình. Tim anh chợt nhói đau giùm mẹ anh.

CÔ BUNGA, EM YÊU CHỊ !Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ