Chap 41: Vở Kịch kết thúc [End]

2.7K 111 18
                                    

Phải ha, cậu bị mất trí nhớ, mà lại đi 1 mình ra đường nữa... sao biết đường về. Có vẻ các anh vẫn chưa quen với việc Jungkook ngây thơ trong sáng, vì đối với anh... cậu vẫn còn là con người máu lạnh không hơn hết. Đến 1 lúc nào đó cậu nhớ lại, thì liệu cậu có tiếp tục hận anh không?

Dường như biết mình phải làm gì, cả 6 đều chạy ra ngoài kiếm cậu. Chỉ duy nhất mình Yoongi bị cô kéo tay trở lại không cho đi. Yoongi tức giận nịnh bụng quay lại quát cô nhưng nhìn khuôn mặt lấm lem nước mắt nước mũi khiến anh cũng chả muốn đụng tay vào. Sợ bẩn cả tay. Bàn tay nhỏ bé của Han Eun siết chặt cánh tay Yoongi hơn, anh cũng để cô siết.

- Tại sao... sao anh lại yêu nó hơn em. Không phải các anh đã rất ghét nó sao...- Han Eun

- Đó là " đã từng" và cũng nhắc nhở luôn, nếu cô đụng đến em ấy, thì liệu mạng mà mất đi- Yoongi

Hất bàn tay Han Eun ra khỏi, đi theo phía sau ra tìm Jungkook. Cô đau lắm... tất cả... họ chỉ xem cô là bạn thân... phải, cô trang điểm vì che đi vết sẹo ngay trán, vì bảo vệ Taehyung, cô đã lao ra cứu anh khỏi 1 chiếc xe hơi lao đến. Kết quả? Anh ngất xỉu, cô bị tông xe, không chỉ vết thương ngay trán... cả chân cũng bị nữa, chính cô là người giấu hết, không cho ai biết chính cô đã bảo vệ anh. Sợ anh thấy mặt thật của cô, lại càng xa lánh. Năm Yoongi 15 tuổi, ba mẹ anh đi công tác, cô là người đã thức suốt đêm để làm bánh sinh nhật cho anh, dù biết mình không hề nữ công gia chánh, ít nhất tình yêu cô dành cho anh sẽ khiến nó ngon hơn. Ở trong quán bar, đó chỉ là vô tình, 1 anh bạn ở lớp trên thích cô mời cô đi chơi, cô đồng ý, vì cô rất tin tưởng anh bạn này. Vì say mèn nên đành mướn phòng cho anh nghỉ, cô không biết các anh sẽ nhìn thấy, nhưng cô vẫn muốn nói màng trinh này vẫn còn, nó để dành cho các anh

Lúc Nam Joon bị té giữa sân trường, cô phải đi kiếm người lớn lại băng bó cho anh, luôn đến và có mặt mỗi khi các anh cần. Đổi lại là gì? Danh dự Bạn thân thôi sao? Cô theo đuổi các anh còn trước Temi và Jungkook nữa. Tại sao lại không bằng họ

Có vẻ như... người đến trước luôn chịu thiệt hơn người đến sau...

Đã vậy thì, cô phải trừ khử cậu...

___________End Flashblack_________

- Thằng khốn này, mày dám giành các anh với tao- Han Run đẩy xô Jungkook xuống sàn nhà đầy ấp miếng thuỷ tinh do sự tức giận đập phá đồ đạc của cô. Bị đẩy bất ngờ, với việc lưng bị hàng vạn thuỷ tinh đâm vào. Jungkook khóc thét lên. Tiếng rên la dài vang vọng trong căn biệt thự rộng thênh thang

Hiện tại họ vẫn chưa về nhà, vẫn tiếp tục tìm kiếm Jeon Jungkook, mà đâu biết rằng cậu đang nằm trên vũng máu đôi co với Han Eun

- Đừng mà... tôi xin cô- Jungkook từ lúc nào đã trở nên yếu đuối, nước mắt chảy ròng ròng 2 bên thái dương. Vứt bỏ danh dự của 1 sát thủ ra. Lớp mặt nạ này đến lúc cũng bị hư thôi

Cầm bình hoa bằng sứ đập thẳng vào đầu cậu, máu úa ra không ngừng, trong chút phốc mặt cậu đã chi chít máu me

[ Allkook ] [Hoàn] [ SE ] Cuộc Chơi Định Mệnh💔Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ