Chap 4

323 21 0
                                    

Tôi chạy đi một đoạn thì thấy Thiên Yết đang nói chuyện với Bảo Bình. Tôi đang định chạy tới đó nhưng lại thấy Bảo Bình nên hơi che mặt lại, cố đi nơi khác.

-Thiên Bình? Là mày ư?_Tôi giật bắn mình, Thiên Yết đang gọi tôi. Phải làm sao đây.

-Thiên Bình, là mày thật hả? Oi!_Thiên Yết chạy lại nơi tôi đang tránh bọn chúng. Bảo Bình cũng đi theo.

-Ừ, là tao._Tôi bỏ cái việc gọi là trốn tránh đi, trả lời bọn chúng nhằm cho đỡ nhục.

-Haizz. Thiên Bình, thực ra tao không có tung tin đó đâu. Nên?_Bảo Bình nhìn tôi, ánh mắt đượm buồn. Nói.

-Tao biết. Mày không phải người đó. Tao không phải cái loại con gái chỉ biết nhìn những cái có trước mặt để phán đoán không đâu. Nên đừng lo, tao không quan tâm lắm. Dù sao chuyện cũng được sắp đặt từ trước rồi._Tôi nhìn thẳng vào hắn, thứ mà hôm nay chưa xảy ra. Nói cùng với một nụ cười gượng gạo.

Tôi luôn cảm thấy tình bạn giữa 12 chúng tôi rất tốt. Mặc dù tôi là đứa con gái duy nhất nhưng chẳng ai lại rìa tôi ra cả. Thiên hạ nhìn vào chỉ nghĩ tôi là đ*, là ch* nhưng tôi cũng chẳng rảnh để nhìn bọn họ ghen ăn tức ở thế đâu.

-Bọn mày khác quá à. Đừng lo về chuyện này nữa. Dù sao bạn bè cũng phải giúp đỡ nhau mà, đừng lo!_Thiên Yết nói rồi đưa tay khoác lên vai của 2 chúng tôi. Nói thế nhưng nhìn mặt anh không được tốt lắm. Bọn bạn tôi càng ngày càng khó hiểu rồi.

-Ừ! Cảm ơn mày, Thiên Yết!_Tôi nhìn nó, nói. Hơi vui vì có thể giải quyết cái này chút rồi. Chỉ cần bố mẹ nữa thôi, chỉ cần thuyết phục bọn họ nữa. Chắc là tôi có thể trở lại cái cuộc sống bình thường.

Vừa nói xong thì Bảo Bình đã kéo tôi ra xa Thiên Yết, chắc Thiên Yết biết chúng tôi đang nói chuyện riêng nên cũng không đi theo. Bảo Bình nhìn tôi, cười nhẹ.

-Thiên Bình, dù thực sự mày không thích tao. Nhưng tao sẽ mãi theo mày cho tới khi mày chấp nhận tao. Được không?_Bảo Bình nói. Tôi gật đầu  như thay cho lời đồng ý.

Nói rồi hắn đi lại bên Thiên Yết, tôi cũng chẳng rảnh nên đã bước đi tìm bọn kia để giải thích chuyện.
___________________

-Bảo Bình, mày thích con Thiên Bình phải không?_Thiên Yết nhìn vào Bảo Bình, nói kiên quyết.

-Mày cũng vậy mà._Bảo Bình nhìn hắn nói. Khuôn mặt hơi cười.

-Vậy thì tao dễ bị nhìn ra vậy à?_Thiên Yết nói.

-Không! Là vì chúng ta quá hiểu nhau thôi._Bảo Bình vẫn bình tĩnh.

-Vậy chắc con đó chẳng bao giờ nhìn ra rồi._Thiên Hết cười thầm, nói. Vẻ mặt hiện rõ sự hài lòng.

-Con nhóc vừa bướng vừa ngốc đó chẳng bao giờ biết đâu!_Bảo Bình khoác vai Thiên Yết, nói rồi kéo thằng bạn đi.
___________________

Đang đi thì tôi thấy trong lớp mình, Ma Kết đang ngồi bên cạnh Liên Hoa. Hỏi han đủ các kiểu. Liên Hoa thì chỉ ngồi yên rồi trả lời Ma Kết, vẻ mặt mãn nguyện vô cùng. Mà thôi, nên cho nó vui vẻ trước khi bị tôi vạch mặt nhỉ?

Tôi tiếp tục đi tiếp, nhớ lại những lúc mà tôi đã bị Liên Hoa hãm hại. Mặc dù lúc đó tôi chỉ nghĩ là cô ấy hơi bất cẩn thôi nhưng tới cái lúc mà cả đám chúng tôi đang ngồi tám với nhau.

[All Thiên Bình] Cô Nàng Bướng BỉnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ