Kim Taehyung còn nhớ rất rõ. Hôm đó là vào đầu xuân, cả bầu trời rải đầy một loạt hạt mưa phùn nhỏ li ti như một hình thức ban phước của chúa trời. Đối với một người đàn ông hai mươi bảy tuổi sống theo chủ nghĩa thực tế như gã mà nói thì gã cũng chẳng quan tâm đến mấy chuyện đó cho mệt não đâu. Vấn đề duy nhất của Taehyung là xử lí xong đống giấy tờ đáng ghét kịp thời hạn trước ngày deadline. Bù đầu vào công việc mãi đến gần nửa đêm mới xong, cả công ty ai cũng về hết, còn mỗi mình gã, Taehyung mới bắt đầu vác cái bụng đói của mình xuống tầng G. Đen đủi làm sao khi hôm nay lại là đêm thứ bảy, mọi người đều buôn bán về sớm với gia đình, chẳng còn một bóng nào ở lại cả. Ngay cả bà bán cháo cuối con hẻm gần công ty nay cũng chả thấy đâu. Taehyung đành phải thở dài vác cái dạ dày đang cồn lên vì đói của mình về nhà. Nhà Taehyung cũng khá xa với công ty, giờ này gã chỉ có thể bắt taxi đến nhưng nếu bắt taxi thì sáng mai gã sẽ không có tiền ăn sáng mất.
Hôm đó Kim Taehyung đành phải cuốc bộ về nhà.
Đến lúc về tới nhà, kim đồng hồ cũng sấp xỉ một giờ đêm. Taehyung chỉ có thể tắm qua loa cho đỡ mùi rồi ngã người ra giường mặc cho chăn xộc xệch, dáng nằm chẳng ra thể thống gì. Ngoài trời mưa bắt đầu lất phất to hơn. Rõ ràng trong tiết xuân thì trời đáng lý phải đẹp và trong mây chứ. Tại sao năm nay ông trời như ăn phải hầm than vậy? Đổ mưa nguyên ngày hại gã biết bao chuyện. Cũng may lúc Taehyung đi bộ, mây chỉ mới kéo phùn đến chứ chưa mưa dần nặng như bây giờ. Cơn mưa kéo dài cả hai giờ vẫn chưa có dấu hiệu ngớt. Những giọt liên cứ đập lách tách vào cửa kính khiến Taehyung chẳng thể nào chợp mắt nổi. Công việc bộn bền mấy ngày nay dường như khiến gã bắt đầu căng thẳng và mất ngủ nhiều hơn.
Taehyung bắt đầu ngồi vào máy tính xem những thứ mình vừa bỏ lỡ trong tuần qua.
Không có gì đặc sắc, chỉ là những tin tức cùng một nội dung với cách viết khác nhau mà thôi. Gã leo lên giường và chùm chăn kín người. Mãi cũng chẳng ngủ được, Kim Taehyung lại quyết định ngồi vào bàn máy tính ngồi một lần nữa. Lần này thay vì mò vào Facebook, Instagram hay Twitter thì gã lại đi đến deepweb.
Không phải nói phét khi khẳng định rằng Kim Taehyung thực sự rất rành rọt về máy tính. Kiến thức IT của Taehyung không đủ đến gã có thể làm ngành Tin Học chuyên môn nhưng cũng đủ để gã có thể xử lý nhanh các việc vặt vãnh hằng ngày thông qua các mẹo mà gã biết. Tuy nhiên ở trong công ty, gã không muốn phô trương quá kĩ năng của mình. Như thế sẽ bị nhờ vặt mỗi khi máy tính báo lỗi. Và Kim Taehyung chúa ghét nhờ vặt kiểu như vậy.
Màn hình dần chuyển sang đen khi Taehyung lần xuống deepweb. Quả nhiên chỉ có deepweb mới có thể đáp ứng lượng tin tức nóng hổi đủ cung cấp cho bản tính tò mò của Taehyung thôi. Từ loạt video, bài viết mới từ những hacker nặc danh đăng lên. Khá kinh dị và ghê rợn. Nhưng đối với Taehyung thì cũng chỉ là ruồi muỗi mà thôi. Những video này khá giống với những phim kinh dị thể loại bạo hành, NC18 gã thường hay thấy. Chỉ khác là những video trên đây đều là hàng thật có chứng chỉ.
Con trỏ chuột của Taehyung bắt đầu dừng lại ở một mục 'treo thưởng tuần' phía góc trái màn hình. Những con số 0 nối đuôi phía sau khiến Taehyung hoa cả mắt. Thực sự đây là một số tiền rất lớn, có thể nói chúng thừa khả năng nuôi gã và cả đời con của gã đến khi nó tốt nghiệp sơ trung. Deepweb mission luôn có một quy luật tầm phào mà ai cũng biết: độ lớn của tiền thưởng tỉ lệ thuận với độ khó của nhiệm vụ. Taehyung cũng biết điều đó nhưng gã để bản tính tò mò của mình dẫn lối. Dù gì cũng chỉ là click vô xem vài giây rồi ra, không ảnh hưởng gì. Đêm nay gã cũng có ngủ được đâu mà.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hoàn | TaeGi | Bất Tử
FanficKim Taehyung luôn chờ Min Yoongi như một tên ngốc. Rõ biết em không quay lại nhưng vẫn một mực tin vào phép màu nào đó sẽ đưa em về lại nơi cũ. (2)