Chap 7

514 20 0
                                    

"Màn biểu diễn?"- cả lớp lại đồng thanh tập hai, nó bây giờ cũng thấy hứng thú với vụ này rồi đó.

"Đúng vậy! Biểu diễn văn nghệ. Về phần này thì có thể là cả lớp quyết định chọn người biểu diễn, không nhất thiết là nằm trong năm người của hai phần thi trước."- cô Kim nói, cũng vừa lúc chuông báo giờ về, nói thêm một câu cuối. "Vậy nhé! Các em cứ thảo luận chọn người. Cuộc thi này qua giữa kì mới bắt đầu, nhưng chọn nhanh để có thời gian tập luyện nhé! Nếu thống nhất xong thì đưa danh sách cho cô để cô đi đăng kí. Còn bây giờ thì các em về cẩn thận, ngày mai gặp lại."- cô Kim nói xong thì đi.

Các học sinh cũng đứng dậy chào cô rồi ai về nhà nấy, nó dọn đồ xong rồi đứng đợi cô, sau đó hai người cùng nhau đi về.

Khoan...hình như có gì đó không đúng ở đây. Nó và cô đi về với nhau ư? Hai người họ như thế nào mà thân nhanh như vậy được nhỉ?

Quay trở lại vài tuần trước, Qri, Soyeon, và Eunjung đã có một 'cuộc họp' nho nhỏ với nhau. Ba người họ vì không muốn ngày nào cái tai của họ cũng được 'chăm sóc' bởi cô và nó. Thế nên họ đã lập ra hàng ngàn kế hoạch để cho nó và cô thân thiết với nhau, và một trong số đó chính là để hai người đi về cùng. Cách này thực hiện rất đơn giản, chỉ cần Qri gọi điện và nói là bận nên không rước được, thậm chí họ đề phòng tới nỗi tính cả việc cô sẽ gọi điện nhờ Eunjung nên cô nàng cũng làm cách tương tự Qri là bảo mình bận, và đúng thật vậy, Eunjung dạo gần đây rất bận dành thời gian cho 'ai đó'.

Vì lí do của Qri và Eunjung, cộng thêm việc bình thường nó và Soyeon đi riêng với nhau. Ba người đã thành công mĩ mãn khi hoàn thành một trong những cách mà họ vạch ra.

Nhưng họ đã không biết một điều, tuy nó và cô từ lúc đó trở đi đều về với nhau, nhưng suốt quãng đường đi, họ không hề nói với nhau một câu nào.

"Này! Hôm nay đi chơi đi! Dạo này học nhiều quá không có thời gian đi đâu cả."- đang đi thì cô đột nhiên đề nghị.

Nó nghe xong thì ngay lập tức quay qua hỏi cô. "Hôm nay cô về trễ được không?"

"Được! Cô sẽ dẫn tôi đi đâu à?"- không biết từ lúc nào, nhưng khi ở bên nó, cô lại phát hiện mình trẻ con đến lạ thường, nếu như bình thường thì cô chỉ bộc lộ cái tính cách này trước những người thân quen thôi.

Mãi lạc vào thế giới của riêng mình, cô không biết là đã tới chỗ để xe của nó, mắt cứ nhìn xuống đất để tập trung suy nghĩ. Nhờ vậy mà cô mới đâm sầm vào bức tường cạnh cái xe nó, cố gắng giữ thăng bằng, cô thở phào nhẹ nhõm khi cái butt của cô vẫn chưa chạm vào đất mẹ.

Quay sang chỗ cái tường, vì muốn trút giận nên cô đá vào nó, nhưng không ngờ lại tự mình hại mình. Vội vàng ôm cái chân ngọc ngà của mình, cô bây giờ muốn khóc quá.

"Ngốc! Tường cứng mà lại đá vào."- nó trêu cô, giờ nó còn có tâm trạng để chọc cô sao, đã không quan tâm hỏi han thì thôi mà còn chọc, nhưng hành động tiếp theo của nó lại khiến cô đứng người.

Nó giờ đã ngổi chổm cho bằng cô, giọng hình như mang chút lo lắng hỏi. "Có đau không? Lần sau đừng có ngốc như thế!"- rồi cởi giày cô ra, xoa xoa mấy ngón chân bị đau do hành động không suy nghĩ của cô lúc nãy.

[Minyeon] Oan gia ngõ hẹp | Shanna |Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ