Chap 20

876 69 9
                                    

Cara mắt nhắm mắt mở xuống nhà, chẳng có việc gì làm nên cô ngủ nướng đến 11 giờ mới dậy. Vừa đi đến bậc thang đã ngửi thấy mùi đồ ăn thơm nức mũi. Cara dạo bước xuống bếp mắt mở to hết cỡ nhìn những đĩa đồ ăn được bày trí bắt mắt.

" Hôm nay có dịp gì đặc biệt sao bác quản gia? Sao có quá trời đồ ăn thế này."

Đáp lại Cara là nụ cười hiền và giọng nói từ tốn.

" Hôm nay nhà ta có khách thưa tiểu thư."

Ngay sau đó thì Shina kéo tay cô đi.

" Này chị, em còn chưa ăn gì hết."

Shina vội vàng bước nhanh hơn:

"Sắp được ăn rồi. Nhanh lên, đi thay đồ khách đang tới.

"Khách?"- Cara nhíu mày-" sao em phải thay đồ, mặc vậy được rồi, khách của bố chứ đâu của em."

Shina nhanh chóng kéo Cara lên phòng rồi đóng cửa lại. Cara nhìn mấy cái giá treo ở phòng mình toàn là váy liền hỏi:

"Sao đây? Người làm mang lộn váy vào phòng em à?"

Shina lắc đầu thở dài:

"Cái này là chị đi chọn rồi kêu người làm mang vào phòng em. Nào, lại đây."

Shina kéo cô lại gần cái giá treo đồ rồi ướm từng chiếc váy lên người  cô.

" Em không mặc váy đâu, quần đùi áo phông là được rồi."

"Không, phải mặc váy."- Shina quả quyết.

" Em sẽ trốn rồi ăn sau. Từ trước tới giờ luôn vậy mà sao hôm nay lại lôi em."

"Trước khác, khách này không thể trốn"

Cara bất lực:

"Khác chỗ nào?"

Shina ậm ừ rồi lảng sang chủ đề chính:

"Không cần biết, mặc váy vào đi."

Shina cầm chiếc váy màu trắng mình chọn rồi đưa cho Cara. Cô vẫn đứng im nhìn Shina chằm chằm

" Này cầm vào thay đi còn đứng đó. Đừng làm mất mặt gia đình, ngoan nghe lời chị hôm nay thôi."

Cara thở dài cầm chiếc váy rồi vào phòng vệ sinh thay.  Vừa mở cửa bước ra, Shina đã gật đầu hài lòng. Mắt thẩm mỹ của Shina thật sự không thể chê vào đâu được.
Cara khó chịu cằn nhằn:

" Mấy thứ này em không có quen."

Shina trả lời qua loa rồi kéo cô vào bàn trang điểm:

" Không quen cũng phải quen."

Cara nhíu mày, Shina sao hôm nay cư xử lại thế nhỉ ?Xong xuôi mọi thứ thì người làm cũng gọi hai người xuống.  Cara chán nản đi đằng sau Shina. Từ bên trong nhà ăn đã có tiếng trách móc của bố cô:

" Nhanh cái chân lên, lề mề."

Cara nghe vậy liền bước đi thật nhanh  kèm sau lời nói của bố cô là lời của một phụ nữ trung niên:

"Cháu nó còn đang mệt mà."

Cara bước vào lễ phép chào hai người trước mặt rồi ngồi vào ghế.
Chủ tịch Han xót ruột hỏi hai người bên cạnh:

[ THE8 X YOU ]  🍓Dù sớm hay muộn em cũng là của tôi.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ