Phần 29

2.2K 249 9
                                        

" Làm ơn.. Nói với anh ấy buông tha cho Nhất Bác có được không? " _ Hải Khoan

Trác Thành nghe xong, vẫn chưa hiểu rốt cuộc giữa hai người kia đã xảy ra chuyện gì. Mà lại khiến Hải Khoan phải hạ mình cầu xin cậu như thế này.

Ngay lúc này, cậu chợt nhớ ra chuyện lúc chiều đã bàn với Vu Bân và mọi người. Chắc chắn chuyện giữa hai người kia là có liên quan đến Mỹ Lâm. Cậu vội nói với anh...

" Hải Khoan, anh nhất định không được hiểu lầm Chiến ca! " _ Trác Thành

Hải Khoan uống hết ly rượu thứ ba, liền thở hắt một hơi...

" Anh sao? Làm sao dám hiểu lầm anh trai của em được " _ Hải Khoan

" Chuyện của 2 người họ, có hướng giải quyết. Anh yên tâm.. Em sẽ không để một trong 2 chịu thiệt. " _ Trác Thành

Hải Khoan cười khổ, không để chịu thiệt ư? Chẳng phải người thiệt thòi lúc này chính là em trai của anh hay sao? Nói anh yên tâm... Làm sao để yên tâm đây? Rất nhiều câu hỏi liên tục đổ dồn vào trong tâm trí của anh, nhưng vẫn không thể nói ra được một lời nào.

Trác Thành tin bản thân mình, chắc chắn nói rồi sẽ làm được.

" Được rồi.. " _ Hải Khoan

Hải Khoan nhẹ giọng nói một lời, sau đó lại cầm ly rượu thứ tư lên uống.
Cứ như thế, hai người họ đều dùng rượu để bầu bạn với nhau cả một buổi.

---

* Sáng hôm sau *

Tiêu Chiến thức dậy trước, cơ thể vô cùng mệt mỏi. Chắc là do không quen ngủ ngồi, nên mới cảm thấy như thế. Anh cố gắng đứng thẳng người dậy, vươn vai vài cái.

Đảo mắt sang nhìn người nọ đang say giấc trên giường, không nỡ đánh thức. Anh cầm lấy túi đồ của mình, đi vào phòng tắm để vệ sinh cá nhân.

---

Một lúc sau quay trở ra, đã thấy cậu ngồi hẳn dậy trên giường. Anh có chút giật mình, vì không biết cậu dậy từ lúc nào...

" Em dậy rồi à? " _ Tiêu Chiến

Nhất Bác không nói gì, chỉ khẽ gật đầu.

" Anh đi mua đồ ăn sáng cho em nhé? " _ Tiêu Chiến

Nhất Bác lại im lặng gật đầu, anh thấy rất lạ. Nhưng cũng nghĩ do cậu mới ngủ dậy, nên không muốn nói chuyện.

" Vậy, đừng đi đâu nhé anh về ngay " _ Tiêu Chiến

Không đợi cậu nói, hay gật đầu gì cả. Tiêu Chiến liền quay lưng rời khỏi phòng bệnh.

Nghe được tiếng đóng cửa rồi, Nhất Bác mới từ từ bước xuống giường. Từng bước khó khăn để đi đến phòng tắm.

---

Vệ sinh cá nhân xong, cậu trở về giường của mình. Với tay lấy chiếc áo bệnh nhân mới mà y tá đã đặt sẵn trên bàn để thay.

---

Phía Tiêu Chiến cũng rất nhanh chóng mua được đồ ăn sáng. Anh trở về phòng với cậu...

[ Bác Chiến ] Nhìn em! Giống hệt con rể của mẹ anh (DROP)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ