13

4.4K 236 69
                                    

Tại ma tộc

Ở dãy hành lang từng đôi từng đôi đuốc kéo dài vô tận, nơi sâu nhất là màn đen không thể nhìn rõ, không khí cực kỳ u ám.

Ở đại bản doanh ma giới của Lạc Băng Hà. Kiến trúc ma giới phần lớn chiếm cứ lòng đất, đào sâu xuống dưới, quanh năm không thấy nhật nguyệt tinh quang, thế nhưng khu này lại phá xuyên phần mặt đất trên đỉnh, để ánh mặt trời chiếu thẳng xuống, làm tăng thêm không ít nhân khí.

Trong căn phòng tại ma giới có cấu trúc trang trí gần như hoàn toàn giống căn phòng trúc xá của Thẩm Thanh Thu phát ra nhưng tiếng âm thanh đè nén rên rỉ thỉnh thoảng còn có vài tiếng cầu xin.

Trên giường có hai thân ảnh một quỳ thẳng, một nằm sấp đang trồng chéo lên nhau. Chính xác là Thẩm Thanh Thu và Lạc Băng Hà.

Thẩm Thanh Thu nhìn qua trông sắp đứt hơi quay đầu lại nhìn Lạc Băng Hà nói:" Lạc... Lạc Băng Hà...đủ rồi..."

Lạc Băng Hà lật người Thẩm Thanh Thu lại, trong quá trình đó nam căn cứng rắn vẫn chưa từng rời khỏi người Thẩm Thanh Thu, Thẩm Thanh Thu bất đắc dĩ rên một tiếng.

"Vẫn chưa đủ." Lạc Băng Hà kiên quyết nói.

Thẩm Thanh Thu lần này nghĩ mình sắp không xong rồi mặc dù sức chịu đựng của hắn so với lần ở Thủy lao của Huyễn Hoa Cung tốt hơn nhiều nhưng chung quy là vẫn không chịu nổi. 

Lạc Băng Hà vừa mới đem hắn về ma giới là lập tức đưa vào phòng một hai không nói tiếng nào lập tức lột đồ đè hắn xuống. Hắn nãy giờ bị y lăn qua lăn lại làm rất nhiều lần, Thẩm Thanh Thu dù gì cũng là nhân loại cho nên sức chịu đựng có giới hạn còn Lạc Băng Hà có một nửa huyết thống là ma tộc cho nên từ nãy tới giờ dù đã bắn rất nhiều lần nhưng y vẫn còn rất sung sức đều này khiến cho Thẩm Thanh Thu hận không thể chết đi.

Không biết là lần thứ bao nhiêu Lạc Băng Hà rốt cuộc cũng bắn ra thì Thẩm Thanh Thu không còn sức để nói chuyện. 

Lạc Băng Hà từ trên xuống dưới nhìn Thẩm Thanh Thu ánh mắt không thương tiếc một lần nữa nâng hai chân Thẩm Thanh Thu lên gấp khúc ép sát tới trước ngực. Tiểu huyệt bị chà đạp vô số lần kia không gì che chắn lộ ra hoàn toàn trước mắt Lạc Băng Hà, bên trong còn chảy ra nhiều chất lỏng màu trắng đục nhìn trong dâm mỹ vô cùng. Thẩm Thanh Thu hoảng sợ không biết lấy đâu ra sức lực giơ tay lên nắm lấy tay Lạc Băng Hà.

"Đừng..." Thẩm Thanh Thu đáng thương cầu xin.

Lạc Băng Hà ánh mắt lạnh lùng không để tâm nhưng y cũng không làm ra động tác nào cứ nhìn tiểu huyệt mấp máy một hồi. Tiểu huyệt đó mới trải qua nhiều lần tra tấn nên bây giờ sưng đỏ như quả mọng chín lại còn co mở như đang kêu gọi thật sự là làm động lòng người.

Lạc Băng Hà khuôn mặt vẫn lạnh lùng như cũ nhưng ánh mắt khó nén khỏi sự hưng phấn. Sau một lúc y đưa tay chạm vào hậu huyệt đang mấp máy kia.

"Nói, chỗ này ngoài ta ra đã có kẻ khác chạm vào chưa."

Thẩm Thanh Thu bây giờ đến mở miệng cũng thấy như đánh mấy trăm trận nên không trả lời Lạc Băng Hà, đương nhiên điều này làm cho y cảm thấy vô cùng bất mãn.

[Đồng nhân] Hệ Thống Tự Cứu Của NV Phản Diện - Xuân Sơn HậnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ