" Bảo bối sao mặt em lại đỏ vậy ?"
" Vương còn hỏi ? Tại Vương mà em phải ngại như vậy nè ! "
" Ai biểu em dễ thương quá làm chi "
" Vương còn nói , mà Vuông ngồi đây đợi em một chút , em để cháo vào hâm lại , nãy giờ nguội hết rồi "
" Ukm " _ cậu ngồi đó nhưng mắt thì không rời khỏi người cô
Ting..
Cháo sau khi được hâm lại đã được cô cho vào một cái bát nhỏ rồi cầm lại chỗ cậu , cô ngồi xuống thổi từng muỗng cho nguội bớt rồi đút cho cậu. Được một lúc thì cậu nói với cô để cậu tự mút nhưng cô không chịu" Không được , ngồi yên đó để em làm , Vương bị thương như vậy làm sao mà tự làm "
Nghe cô nói như vậy cậu cũng không có cách nào mà phản kháng đành ngoan ngoãn để cô đút hết chén cháo , ăn xong cô lại đi gọt trái cây cho cậu ăn , cứ thế bầu không khí hạnh phúc nhẹ nhàng trôi qua trong căn phòng bệnh của cậu . Được một lúc thì cậu kéo cô lên giường nằm , để cậu ôm , lúc đầu cô không chịu vì sợ nằm chung sẽ đụng trúng vết thương của cậu , còn một phần lại sợ cậu giở trò không đúng đắn nên cô không đồng ý , nhưng qua một lúc nài nỉ của cậu thì cô cũng mềm lòng mà nằm xuống cho cậu ôm , rồi hai người cùng chìm vào giấc ngủ ...có lẽ đây là giấc ngủ ngon giấc trong suốt thời gian qua từ lúc mà hai người đã cãi nhau.
Hai người ôm nhau ngủ tới chiều thì bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa , cô nhẹ nhàng ngồi dậy ra mở cửa thì thấy một người phụ nữ có tuổi đẩy An Kỳ bước vào phòng , cô gật đầu chào rồi lấy ghế và nước mời hai người" Chị đã đỡ hơn chưa , có người đặc biệt chăm sóc chắc khỏe rồi ha ? " _ An Kỳ nhìn cậu rồi nở ra nụ cười chăm chọc
" Bộ em không chọc chị em là ngày đó em ăn không ngon hả Vương An Kỳ "
" Bác có đem tới mấy món con thích và canh bổ cho con nè "_ bác Trần mỉm cười nhìn hai người rồi đưa đồ ăn cho cô ..." mà cô bé xinh đẹp này là ..."
" Chị xinh đẹp này là người yêu của Vương đó bác Trần , thật xinh đẹp phải không bác "
Bác Trần quan sát cô rồi mỉm cười :
" đúng vậy , rất xinh đẹp , Đại tiểu thư thật sự rất có mắt nhìn người "" Dạ , con cảm ơn bác "
" Vương giới thiệu với em _ người này là Bác Trần , là người chăm sóc Vương và An Kỳ từ nhỏ "
" Dạ con chào bác Trần , con là Dương Diệp "
Cả 4 người nói chuyện một lúc thì bác Trần và An Kỳ cũng rời đi , trả lại không gian cho hai người , cô lại bắt đầu lấy đồ ăn ra đút cho cậu , chuyện hai người làm lành với nhau và cậu bị thương An Kỳ đã báo cho ba mẹ Vương biết , nghe cậu bị thương họ nói sẽ bay về sớm nhưng An Kỳ nói họ không cần lo vì giờ cậu đã có người chăm sóc , sức khỏe cũng đã hồi phục nên ba mẹ cũng yên tâm mà ở chăm sóc trang trại rồi mới bay về .
Mấy ngày sao đó vẫn vậy cô luôn túc trực ở lại bệnh viện chăm sóc cô , dù mọi người khuyên cô về nghỉ ngơi nhưng cô nhất quyết không chịu , cho nên mọi người đành đem quần áo đến cho cô rồi nói chuyện xong ra về , dù sao phòng bệnh này cũng là phòng Vip đầy đủ nội thất cũng không khác căn hộ mini là mấy nên mọi người cũng yên tâm
BẠN ĐANG ĐỌC
[ CẩuMaoCP ] Tổng Tài Sủng Vợ
RomanceTruyện nói về hành trình yêu thương chinh phục và sủng vợ của một tổng tài tập đoàn .