* Madness *

1K 102 1
                                    

Lúc này , Ngọc Ân đã xếp đồ chơi thành hình tròn quanh mình , đưa lưng về phía cửa , cô bé nghe thấy tiếng động chỉ giật mình đôi chút nhưng không quay đầu lại , tiếp tục nhìn chằm chằm đống đồ chơi mình đã xếp tròn kia , thỉnh thoảng lấy tay lay động chúng .

Cậu nhìn bờ vai run run đầy căng thẳng của Ngọc Ân thì dừng lại , không tiến thẳng lên nữa mà vòng sang bên cạnh , cách Ngọc Ân 3 bước chân .

" Chào em . " - Chính Nghiêm lên tiếng , cậu hài lòng nhìn Ngọc Ân giật nảy người vì giọng cậu , điều đó chứng tỏ em ấy vẫn đang lắng nghe chứ không phải đắm chìm vào thế giới của mình

" Ngọc Ân , là anh ta đó ... "

" Tớ biết , nhưng tại sao anh ta lại ở đây ? anh ấy là bệnh nhân à ? "

" Không phải bệnh nhân , không mặc đồ bệnh nhân ... "

" Vậy thì đừng trả lời , đừng để ý anh ta , người của bệnh viện đấy . "

" .... Được rồi . "

Cuộc đối thoại tiếp tục diễn ra trong đầu , cô bé vẫn nhìn chằm chằm đồ chơi của mình giả vờ không phát hiện ra anh .

" Ngọc Ân , em có nhận ra anh không ? Ban nãy chúng ta có gặp nhau đấy . " - Chính Nghiêm kiên nhẫn nói chuyện

" À , nếu ban nãy anh có nói gì khiến em không vui thì anh xin lỗi nhé , hi vọng em bỏ qua . " - Cậu cẩn thận xem biểu hiện của cô

" Anh không phải người của bệnh viện đâu , nhưng trong thời gian sắp tới , anh sẽ phụ trách việc chăm sóc em . " - Cô không trả lời nên cậu đành tự nói tiếp

" Còn đây là quà gặp mặt cũng như xin lỗi về việc ban nãy anh lỡ lời . " - Nhận ra cô hoàn toàn không muốn để ý đến mình , Chính Nghiêm lấy tấm gương ra

" ....... "

Ánh phản chiếu từ cái gương hất lên mặt khiến cô chú ý và tò mò , nhưng cô không nhìn lên , cô không tin anh , Ngọc Ân tự dặn lòng sẽ không phản ứng với bất kỳ thứ gì cậu đưa .

" Ngọc Ân , em thích gương đúng không ? " - Thấy cô thậm chí không thèm nhìn thứ mình đem tới , Chính Nghiêm đành đưa sát tầm nhìn của cô

" ........ "

Hình phản chiếu của mình trong gương làm Ngọc Ân sững sờ ngây ngốc . Bạn cô , người bạn thân thiết và duy nhất của cô cũng đang giật mình ngạc nhiên .

Chính Nghiêm cẩn thận nhìn Ngọc Ân từ khi thấy gương liền ngơ ngác , đôi mắt dính chặt vào gương như thể đó là điều cuối cùng cô bé có thể làm được trong đời . Chính Nghiêm tỏ vẻ kì lạ nhìn Ngọc Ân , cậu cứ cô sẽ lao vào cậu để lấy tấm gương như trong bệnh án .

Nhàm nhã thở dài , cậu càng thêm tin tưởng sự việc này này có hiểu lầm gì đó .

Đúng lúc này , cánh tay cầm gương của cậu dịch chuyển đôi chút vì cái thở dài . Ngọc Ân nhanh như cắt vọt tới chụp lấy cái gương trong tay Chính Nghiêm , cứ như nó sẽ biến mất nếu cô chậm dù chỉ một giây .

Ngọc Ân ngẩn ngơ nhìn vào gương , khuôn mặt đờ đẫn và say mê ....

Chính Nghiêm cũng bị hành động bất ngờ của cô làm giật mình , nhưng khi nhận ra cô chỉ muốn cái gương liền bình tĩnh lại , cậu cẩn thận nhích lại gần cô bé .

[BTS] Bỉ Ngạn Thiên ĐườngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ