Chương 6: Ta chính là vương pháp!

85 9 0
                                    

"Vương pháp?"

Tên thổ phỉ và đồng bọn cười phá lên như thể vừa được nghe một câu chuyện cười, sau đó tên đại ca nói dõng dạc: "Vương pháp? Cười chết ta rồi! Ngươi nghĩ nơi này là nơi nào? Từ rất lâu rồi vị ngồi cao cao tại thượng trên kia không thèm đoái hoài đến nơi này nữa."

Nơi này cũng đã từng rất phồn vinh, nhưng từ khi đám cưới hoàng gia đó được cử hành, nơi này như trở thành một cái gai trong mắt, cái đinh trong thịt của hoàng đế.

Thư sinh khuôn mặt tái mét, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể nôn ra vậy.

Bọn thổ phỉ cười vang thật to một trận.

"A!"

Tên đại ca bỗng nhiên đứng sững lại, hai mắt mở to, khoé miệng trào máu, thư sinh trên vai bị trượt xuống dưới.

Hắn khó khăn quay mình như muốn xem xem, kẻ nào ra tay với hắn.

Cuối cùng, hắn ngã xuống, hai mắt nhắm nghiền.

Một cơ hội quan sát cũng không xứng!

Thư sinh dưới đất khó khăn ngồi dậy, bàn tay run rẩy vuốt nhịp tim đang đập liên hồi.

Tên thổ phỉ đó... chết rồi?

Một dao xuyên cổ!

"Đại ca!" Bọn đàn em vội vã tản ra xa, hai con mắt đỏ lên tìm kiếm nghi phạm, một người bước lại cầm máu, bầu không khí trở nên căng thẳng hơn.

Bỗng chốc, xung quanh đã không còn người dân nữa, thay vào đó là nhà nhà đóng cửa.

Con người, chính là ích lỷ như vậy, đều sẽ sợ hãi tai nạn ập tới mình.

"Là ai?" Bọn thổ phỉ hét lớn.

Giữa khung cảnh đồng không mông quạnh đó, hiện ra một thân ảnh nữ nhân nhàn nhã nằm trên con ngựa Bắc Cương, bàn tay như ngọc đang chơi với một phi tiêu bằng bạc, thoạt nhìn vô cùng sắc bén.

Nàng nhàn nhạt lên tiếng: "Từ lúc nào lại đến lượt các ngươi bàn luận vương pháp rồi?"

Ở trên thiên hạ rộng lớn này, ngoài thiên tử ra, từng lời nàng nói, từng việc nàng làm đều chính là vương pháp!

Ai dám tranh? Ai dám dành? Đáng chém vạn phần!

Một tên thổ phỉ cỏn con cũng dám bàn về vương pháp trước mặt nàng?

Hắn xứng sao?

"Hoặc là tự động thủ, hoặc là ta ra tay, tự chọn đi."

Tên đàn em cắn răng một cái, hét toáng lên: "Các huynh đệ, báo thù cho đại ca!"

"Lên!!!"

Một đám thổ phỉ thô kệch đồng loạt dồn tới về phía Vương Phẩm Nhược. Thư sinh lo lắng đến độ gồng cứng cơ thể mới có thể đứng lên được, còn chưa kịp thấy gì, chỉ nghe được một âm thanh thanh lãnh vang lên.

"Muộn rồi."

Xác chết trên đất bẩn.

Tổng cộng ba mươi mấy tên, đều là một tiễn xuyên cổ!

[DROP] Quận Chúa Ác MaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ