16

7.9K 237 10
                                    

Editor: Mứt Chanh

Khương Kiền nói rằng anh đã đặt một nhà hàng nhưng thực ra lại không có.

Đến giờ cơm chiều, Khương Kiền lái xe mang cô đi lâm viên Cô Tây, Mạnh Thử Hàn liếc anh một cái: "Đây là vị trí tốt mà anh nói sao?"

Khương Kiền nghiêm túc lái xe làm bộ không có nghe thấy.

Mạnh Thử Hàn đi dạo Weibo trong chốc lát, nhìn xem hôm nay có anti-fan bôi đen mình hay không, tạm chấp nhận một số câu mắng người, cũng may đợi Thẩm Hi trở về liền thi triển quyền cước.

Cửa sổ xe không hoàn toàn đóng lại,cô để một cái khe hở nhỏ, bên ngoài có gió nhẹ thổi vào liền đem tóc cô thổi bay, cô bị gió thổi hơi hơi nhắm đôi mắt lại.

Bên khu người giàu có này cùng vùng ngoại thành của cô không giống nhau, ngay cả đèn đường cũng nhìn ra giá trị xa xỉ, siêu thị cũng sang trọng đến kinh người, chi phí ăn mặc mọi thứ đều là cực cao.

Khương Kiền ở lâm viên Cô Tây cũng coi như là nhân vật có uy tín, thân phận đều không cần đưa thẻ là có thể ra vào.

Sau khi anh dừng xe, nói với Mạnh Thử Hàn đang thắt dây an toàn:"Ngày mai để trợ lý Lưu cũng làm cho em một thẻ ra vào."

"Cho em thẻ ra vào làm cái gì?"

Mày Khương Kiền nhăn lại, ánh mắt lạnh nhạt  không có giải thích, đẩy cửa liền đi xuống.

Vào biệt thự, dì Trịnh đã sớm nghe Khương Kiền phân phó mua đồ ăn cũng sớm biết Khương Kiền sẽ mang Mạnh Thử Hàn trở về, đây chính là lần thứ hai tiên sinh mang người phụ nữ này về nhà!

Dì Trịnh  cảm thấy Mạnh Thử Hàn toàn mạng bôi đen chính là phu nhân của bà!

Từ sau khi Mạnh Thử Hàn đến một lần, dì Trịnh mua dép lê cùng đồ dùng mới trong nhà, khi dép lê con thỏ màu hồng phấn đặt ở trước mặt cô, trong nháy mắt cô có chút ngốc.

Này cũng...... Quá phấn đi?

Từ trên xuống dưới đều là phấn nộn nộn, hơn nữa đôi mắt con thỏ không phải màu đen, mà là dùng màu hồng phấn!

Dì Trịnh hiền lành cười: "Mạnh tiểu thư thích không? Đây là tiên sinh tự mình chọn lựa nói là Mạnh tiểu thư thích lắm."

Khương Kiền lập tức liền đánh gãy lời dì Trịnh nói,mắt lạnh buốt mà nhìn dì Trịnh nói: "Dì dọn đồ ăn lên đi."

Dì Trịnh "Ai da" một tiếng, chạy nhanh về trong phòng bếp.

Mạnh Thử Hàn thay dép lê phấn nộn kia, thật sự là chói mắt, cô bước đi theo sau Khương Kiền không nhịn xuống mở miệng: "Thẩm mỹ Khương tổng...... Còn khá tốt a."

Khương tổng quay đầu cho cô một ánh mắt hiểu rõ, trên mặt tựa hồ viết loại vẻ mặt "Anh liền biết em thích".

Mạnh Thử Hàn xấu hổ mà cười một cái.

Dép lê trên chân phảng phất ánh sáng màu hồng phấn.

Nữ diễn viên hai mươi bảy tuổi dường như đã về tới thời niên thiếu, khi còn nhỏ cô thích nhất màu hồng phấn, thường xuyên một thân hồng phấn mà đi ra ngoài.

[Ngôn-Hoàn] Khương tiên sinh hôm nay cũng muốn công khaiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ