Nay mùa thi nên bận học bài đó mọi ngườiiiii~. tối nay ai rãnh lên đây tâm sự với tui đi aaaa.
-------------------------------------------------------------------
Tay cậu run rẩy, hắn tại sao không buông tha cậu. Cậu sợ, cậu hèn nhát...thế nhưng, cậu liên tục niệm tên hắn, cái tên ám ảnh cậu từng giây từng phút, hành hạ cậu đến ngay cả tư cách làm người cũng không có, tên hắn mỗi lần vang lên lại tiếp thêm cho cậu sức mạnh...
Yoongi nằm ngủ trên giường, ngực hắn bình ổn lên xuống, trái tim hắn, sinh mệnh của hắn nằm ngay bên trái khuôn ngực rắn chắc kia.
Mũi dao sắc lạnh đặt trên ngực hắn,tim cậu đập liên tục, nếu như hắn không chết, cậu sẽ không được tự do. Còn có cha mẹ của cậu nữa! cậu run rẩy nắm chặt lưỡi dao trong tay, giờ cậu mới biết có rất nhiều chuyện dù muốn cũng chưa chắc làm được, đối với việc giết người thực sự là đáng sợ vô cùng..
Hắn đau đớn tỉnh giấc, lưỡi dao theo bàn tay xiết chặt của cậu đâm vào ngực hắn. Tơ máu từng giọt phun ra, hắn đánh cậu té xuống đất. Vẻ mặt hắn vừa kinh ngạc vừa tức giận nhìn cậu..
Hắn phát hiện rồi, không còn cách nào khác, cậu cố gắng dùng dao đâm về phía hắn lần nữa, nhưng dao chưa kịp chạm đến hắn, cậu đã bị hắn đánh đến thê thảm. Hắn cầm dao trên tay cậu vứt đi, không chút lưu tình đánh cậu. Chờ đến lúc cậu không còn khí lực nằm thoi thóp trên mặt đất, hắn mới phẫn nộ nắm tóc cậu thở dốc..
Hắn xé chăn buộc lại vết thương đang chảy máu, cầm lấy điện thoại, cậu không biết hắn nói gì, lúc này ý thức của cậu đã rời khỏi cơ thể..
Lát sau một người đàn ông xuất hiện, hắn nhìn Yoongi hốt hoảng kêu lên...
....: Thiếu gia!
Sau đó giúp Yoongi xử lí vết thương trên cơ thể. Hắn lại nhìn cậu rồi khẽ nói...
-Yoongi: xem vết thương cậu ấy!
....: Vâng, thiếu gia!
Người đàn ông đến gần cậu, lật cậu lại xem xét..
....: Thiếu gia, cậu ấy không có việc gì, chỉ bị thương ngoài da, bôi thuốc là khỏi!
-Yoongi: ông ra ngoài đi, chuyện hôm nay không được nói ra ngoài!
Yoongi cầm ly nước, đến gần cậu. Cậu theo bản năng muốn lùi lại nhưng cơ thể vô lực chỉ đành bất động..
Hắn đá vào bụng cậu, khí lực không lớn nhưng cũng đủ đem đến cho cậu một trận thống khổ. Cậu biết hắn đang rất phẫn nộ, hắn không ngờ một kẻ nhu nhược như cậu lại có gan dùng dao đâm hắn. Hắn lạnh lùng nhìn cậu như không có chuyện gì xảy ra...
-Yoongi: Bảo bối em thật sự làm tôi rất bất ngờ nha! đúng là một món quà thú vị... Tôi tất nhiên cũng có quà cho em.!
Hắn bế cậu lên, đem cậu đặt trên giường...
-Yoongi: Bảo bối, tại sao làm vậy? Muốn giết tôi sao?
-Hobi:...
-Yoongi: không nói sao? Tôi đoán là vì hôm qua tôi uy hiếp cha mẹ em, nên muốn giết tôi sao? Bởi vì em biết, em trốn cũng không thoát khỏi tôi, cho nên muốn giết tôi, đúng không?
BẠN ĐANG ĐỌC
Chạy trốn khỏi ác ma (SOPE)
Fanficthể loại : H+, ngược, cường bạo, sinh tử văn. Lưu ý: Chuyển ver