Chương 8: Ấm áp (1)

132 4 0
                                    


Tôi ba chân bốn cẳng đứng lên, nhanh chóng lùi về bên cạnh Đông Liên. Vừa lấy lại bình tĩnh, đột nhiên phát hiện tay của Bát gia vẫn còn duỗi ra, tôi kinh sợ, phản ứng kịp thời nhưng lại khiến Bát gia mất thể diện. Cảm thấy đầu "Ong" một tiếng, theo ý thức nhìn Bát a ca, hắn thản nhiên, từ từ thu tay về.

Mặt tôi trở nên tái mét vì sợ, nhưng hắn lại mỉm cười với tôi, có ý an ủi. Tôi thả lỏng cơ mặt, điềm đạm cung kính cúi đầu, vừa hợp ý lại càng thêm cảnh giác, Bát gia này tôi trêu chọc không nổi a, cũng vạn lần không muốn trêu chọc. Mặc kệ ra sao, không phải tôi lựa chọn bên Thập Tam a ca sao? Nghĩ đến đây, tôi không khỏi sửng sốt, chẳng lẽ tôi coi như là bên phe Tứ gia sao? Ha ha. . . . . . Tôi cúi đầu thấp hơn nữa, âm thầm cười trộm.

"Hừ!" Một tiếng thản nhiên rõ ràng truyền đến, tôi sửng sốt, giương mắt nhìn lên. Lúc này mới thấy, một thiếu niên đang đứng phía sau Bát gia, dáng người cao gầy, màu da ngăm đen, mũi thon gọn, mắt sáng như mắt chim ưng, môi mỏng khẽ nhếch, ánh mắt âm trầm nhìn tôi. Tôi không khỏi sợ run cả người, tiềm thức đã đoán được hắn là ai."Nô tỳ thỉnh an Bát a ca Cửu a ca, Gia cát tường." Đông Liên đã đi tới hành lễ, tôi cũng vội hành lễ theo, quả không ngoài dự liệu của tôi, Cửu a ca Dận Đường này bụng dạ nham hiểm, không thể không đề phòng. Hơn nữa, ánh mắt hắn nhìn tôi rất không có thiện cảm nha. Ôi! Tôi rũ mắt xuống che dấu nụ cười khổ, tôi vừa đắc tội hắn sao? Thật sự không phân biệt được, cũng chỉ có thể đoán ý đồ của bọn họ.

"Minh Vy cô nương." Tiếng nói của Bát gia truyền đến, tôi sửng sốt, vội cúi người xuống: "Xin Bát gia gọi thẳng tên nô tỳ là được, ‘ cô nương ’ hai chữ này, nô tỳ vạn lần không đảm đương nổi ."

"Ha ha." Bát gia cười nhạt đi tới, "Ngươi là người bên cạnh nương nương, là người có tài, nên gọi như thế." Tôi cười nhạt: "Bát gia nói đùa, đều là nô tỳ, tuân thủ bổn phận là được, không có gì khác cả." Bát gia sửng sốt, liền cẩn thận đánh giá tôi, tôi chỉ lẳng lặng đứng một bên, tùy hắn soi mói.

Đông Liên có chút mơ hồ, không biết nên làm gì cho qua chuyện, nhưng thật ra có chút lo lắng khi tôi nói sai, nhưng không dám mở miệng. Quy định trong cung, chủ tử không hỏi, nô tài không thể xen vào, cho nên cô ấy rất lo lắng. Bát gia Cửu gia đánh giá tôi, ánh mắt một âm một dương, khiến cho tôi không được tự nhiên, chỉ có thể chịu đựng. Khóe mắt liếc thấy Cửu gia tiến đến bên tai Bát gia nói gì đó, Bát a ca lắc đầu, lại gật đầu, tiếp theo liền quay đầu lại nhìn tôi: "Lương phi nương nương cùng Nghi phi nương nương có ở đây chứ?" Tôi sửng sốt, Lương phi Nghi phi là ngạch nương của bọn họ, làm sao tìm được ở đây.

Đông Liên có chút mơ hồ, không biết nên làm gì cho qua chuyện, nhưng thật ra có chút lo lắng khi tôi nói sai, nhưng không dám mở miệng. Quy định trong cung, chủ tử không hỏi, nô tài không thể xen vào, cho nên cô ấy rất lo lắng. Bát gia Cửu gia đánh giá tôi, ánh mắt một âm một dương, khiến cho tôi không được tự nhiên, chỉ có thể chịu đựng. Khóe mắt liếc thấy Cửu gia tiến đến bên tai Bát gia nói gì đó, Bát a ca lắc đầu, lại gật đầu, tiếp theo liền quay đầu lại nhìn tôi: "Lương phi nương nương cùng Nghi phi nương nương có ở đây chứ?" Tôi sửng sốt, Lương phi Nghi phi là ngạch nương của bọn họ, làm sao tìm được ở đây.

MỘNG HỒI ĐẠI THANH- KIM TỬ [Drop]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ