Cưỡng gian (2) (H)

1.4K 100 9
                                    

Dây thừng rơi xuống hết, hắn ném chủy thủ ra xa, ngồi xuống trước mặt y nói:
"Vậy Tống đạo trưởng là muốn giúp ta thế nào đây?"

"Cởi y phục ra."

Tiết Dương sững sờ nhìn y, vẻ mặt thanh cao cấm dục kia cùng lời vừa nói ra một chút cũng không thích hợp, hắn càng nổi hứng đùa dai:
"Được, ta giúp ngươi cởi."

Toàn bộ y phục Tống Lam được tháo xuống, hắn ngồi lên người y, lớp trung y ướt sũng mồ hôi tiếp xúc với da thịt trần trụi mang đến cho y một cảm giác khó tả.

Tay y di chuyển xuống đai lưng của hắn, mạnh mẽ cởi bỏ từng lớp y phục vướng víu phía dưới. Hạ thân lúc này không có gì che giấu, lộ ra cự vật đã trướng to đến khó chịu. Tống Lam dùng nắm lấy cự vật của Tiết Dương, tuốt lộng lên xuống.

Bàn tay y liên tục vuốt ve, từng đợt khoái cảm ập vào đại não. Tiết Dương há miệng thở dốc, không kiêng kị rên rỉ, tự mình cởi bỏ y phục còn sót lại, áp sát vào người Tống Lam, gập một chân đặt lên đùi của y, hai tay vòng qua ôm lấy cổ y. Da thịt thiếu niên không chút che giấu hiện hữu trước mặt, Tống Lam không cầm lòng được nữa. Bàn tay liên tục hầu hạ tính khí của hắn, miệng ngậm lấy điểm hồng nhỏ trước mặt day cắn. Hắn tựa vào người y hứng chịu từng đợt khoái cảm, để lại trên cổ y nhiều dấu hôn ngân, thỏa mãn bắn ra tinh dịch.

Y đặt Tiết Dương nằm sấp trên lớp vải bên dưới, để hắn gối đầu lên lớp y phục vừa cởi. Ngón tay dính đầy bạch trọc thăm dò hậu huyệt của hắn, lập tức bị siết chặt.

Đằng sau bị buộc phải tiếp nhận vật lạ, hắn nhận ra ý định của Tống Lam, muốn vùng dậy đã bị y chặn lại. Sức nặng của cả cơ thể y đè lên trên người hắn, lưng trần tiếp xúc với bờ ngực rắn chắc làm hắn run lên từng đợt, chú ý đối với huyệt khẩu cũng giảm đi. Ngón tay cưỡng ép đâm thẳng vào bên trong, kéo theo tiếng rên rỉ vụn vặt của hắn. Ngón tay dài xâm nhập vào nơi tư mật, ra sức tăng tốc mặc cho bên trong chật gần như không thể chuyển động. Y nhanh chóng tìm được điểm nhô lên, ấn xuống mấy cái, Tiết Dương vùi đầu vào y phục liên tục thở dốc.

Thêm một ngón nữa đi vào, dùng sức khuấy đảo bên trong, hai ngón tay liên tục chạm vào điểm mẫn cảm, thành công khiến đầu óc hắn tê dại. Hắn chôn mặt xuống, nước bọt trào hết ra ngoài, thấm ướt đẫm cả lớp vải. Y gặm cắn khắp tấm lưng mịn màng, đưa thêm hai ngón tay vào trong mở rộng cửa huyệt. Tới khi bốn ngón tay y làm hậu huyệt của hắn co bóp kịch liệt, liên tục rút ra đâm vào, miệng đã không thể phát ra được gì ngoài tiếng rên rỉ thỏa mãn.

Lúc thấy đã khuếch trương đủ để tiến vào, y rút ngón tay ra, ngồi thẳng dậy, nổi lên ý định muốn chờ đợi hắn mở miệng cầu xin. Hậu huyệt đang được nhét đầy bỗng trống rỗng, hắn chịu không nổi, ngồi dậy bò đến chỗ y. Bộ dạng câu nhân của hắn suýt chút nữa làm y khống chế không nổi, cố sức đè nén xúc động. Tiết Dương thấy y vẫn là vẻ mặt lạnh lùng, cơ thể hắn sắp không chịu đựng được, cọ cánh mông vào cự vật thô to của y, gần như nức nở van xin:
"Tống đạo trưởng, cầu ngươi... lấp đầy ta đi."

Nhìn cặp mông căng tròn cọ vào tính khí nóng bỏng của mình, Tống Lam nâng mông hắn lên, không khách khí đem vật bị bỏ đói đã lâu đâm thẳng vào hậu huyệt của hắn. Bên trong co lại quá chặt, tính khí chỉ mới vào được một nửa, tiếng nức nở đứt quãng đã vang lên.
"A... Không được... Quá lớn..."

(Tống Tiết) ĐoảnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ