8

43 5 0
                                    

Park Chorong đã đi ăn trưa, dĩ nhiên Jung Eunji không có lí gì phải ở lại chịu đói, cho nên Chorong rời đi không bao lâu, cậu cũng đi xuống căn tin dùng cơm.

Cơm trưa ở Park Group không tồi, là phần cơm văn phòng do công ty chi trả. Quan trọng là rất công bằng, cơm trưa cho cấp quản lý cùng nhân viên đều giống nhau, cho dù là Park tổng cũng sẽ ăn phần cơm giống với mọi người.

Jung Eunji liếc mắt một cái liền nhìn thấy Park Chorong một mình ngồi ăn, đồng dạng những nhân viên khác cũng nhìn thấy Jung Eunji bước tới. Trong nhất thời Jung Eunji như miếng thịt béo bở bị bao nhiêu cặp mắt lang sói vây quanh. Mọi người hết nhìn Park Chorong rồi nhìn Jung Eunji, sau đó là cúi đầu thì thầm to nhỏ. Vừa bảo Park tổng và Jung Eunji đang trong giai đoạn đầu vui vẻ khắng khít, như thế nào mà chỉ có mỗi Park tổng xuống ăn cơm, thì ra là đang giận nhau.

Jung Eunji nhận lấy phần cơm, tìm vị trí gần cửa sổ ngồi xuống, sau đó bắt đầu ăn cơm, căn bản không quan tâm ánh mắt của mọi người.

Thực ra lúc Jung Eunji vừa đến, Park Chorong cũng liền chú ý đến cậu. Park Chorong là không hiểu được hành động của Jung Eunji cho nên cô nhịn không được liền muốn quan sát cậu một chút. Cậu rốt cuộc muốn như thế nào ?

Nói Jung Eunji tốt ? Cậu ta lại đi cạo sạch lông mày của cô.

Nói Jung Eunji xấu xa ? Cậu ta lại quan tâm sức khỏe cô.

Park Chorong vẫn là lần đầu tiên gặp kiểu người không thể nhìn thấu như Jung Eunji. Nếu như ngày đầu cô đối với Jung Eunji có thành kiến thì hiện tại Park Chorong bắt đầu nghĩ lại, chẳng lẽ chính bản thân cô hôm đó say rượu đã làm ra cái trò gì khiến người người oán trách, cho nên Jung Eunji tức giận mới đối xử với cô như vậy..

Park Chorong đoán tới đoán lui cũng coi như đúng phân nửa, cô đúng là đã cưỡng hôn Jung Eunji, cướp mất nụ hôn đầu của người ta. Việc này miễn cưỡng có thể bỏ qua, nhưng cô lại đem Jung Eunji nhận lầm thành người khác, nói cậu không tức giận đúng là không có khả năng. Hơn nữa, thêm các câu chuyện phong lưu của Park Chorong khiến Jung Eunji khó chịu mới có sự kiện tẩy lông kia.

Jung Eunji thong thả ăn cơm, nhai kĩ nuốt chậm, còn nhàn nhã thưởng thức phong cảnh bên ngoài cửa sổ. Ánh mặt trời xuyên qua kẽ lá chiếu trên người cậu, tựa hồ như những cảm xúc tiêu cực kia cũng vơi đi rất nhiều.

- Baba, từ nãy đến giờ mẹ vẫn luôn ngồi đó nhìn ba. -Tiểu công chúa ngồi trên ghế đung đưa hai chân, hưng phấn nói.

Jung Eunji liếc mắt nhìn thoáng qua quỷ nhỏ, đối với sự xuất quỷ nhập thần của con bé, Jung Eunji cũng đã quá quen thuộc:

- Vậy à ? Vậy thì sao ?

Jung Eunji nhìn sang chỗ Park Chorong ngồi, người kia tựa hồ không nghĩ tới cậu đột nhiên quay qua nhìn cô, cho nên chột dạ cầm ly nước uống một hơi. Không biết tại sao trước mặt Jung Eunji, một Park Chorong vạn người mê cũng biến mất không thấy tăm hơi. Bản thân Jung Eunji cũng không nghĩ Park Chorong sẽ có biểu hiện này, trong lòng buồn cười, đây chính là Park yêu nghiệt trong truyền thuyết sao, rõ ràng lần đầu gặp nhau, thái độ cô lạnh lùng ác liệt, bây giờ làm sao lại trông giống nữ sinh ngây thơ.

[COVER][LONGFIC] Tổng tài lão bà, chờ một chút! [EunRong]Where stories live. Discover now