14

47 6 3
                                    

Park tổng mời khách, đương nhiên không phải dạng hàng quán mà người nào cũng có thể tới. Nghe được Jung Eunji đáp ứng, Park Chorong trong lòng vui vẻ nhưng ngoài mặt tỏ ra không có việc gì, dùng điện thoại nội bộ kêu Trưởng thư ký đặt bàn. Hành động này làm cho Jung Eunji bĩu môi khinh bỉ, bản thân đi ăn mà lại kêu người khác đặt bàn, Park tổng đúng dạng tư bản trong truyền thuyết. Mà đây chính là sự khác nhau của lão bản và nhân viên. Lão bản thì an nhàn hưởng thụ còn phận nhân viên chính là phấn đấu nỗ lực.

Đến giờ ăn trưa, Jung Eunji như thường lệ nhắc nhở Park tổng một chút, sau khi cô đi rồi thì cậu mới rời đi. Cơm nước xong xuôi, lại bắt đầu thời gian làm việc, một buổi chiều cứ như vậy nhàn nhạt trôi qua.

- Eunji, chúng ta cùng đi xuống đi.

Park Chorong thấy Eunji đang thu dọn bàn làm việc liền nói, chỉ sợ cô xuống trước, cái người trên này lại kím cớ đánh bài chuồn. Jung Eunji khẽ cau mày, bất quá bắt gặp thái độ cường ngạnh của Park Chorong cũng biết rằng phản đối vô ích cho nên đành đồng ý. Mặc kệ đi dù sao cũng đã bàn tán đến như vậy, xem như làm phước cho họ có thêm chuyện để tranh luận đi.

- Được.

Ba vị thư ký há mồm, trố mắt nhìn Park tổng không chút do dự kéo tay Jung Eunji đi vào thang máy. Về phần Jung Eunji, nhìn Park Chorong nắm tay mình lại nhớ tới điệu bộ cao cao tại thượng vài hôm trước của cô mà cảm thấy áp lực lớn vô cùng.

Giờ tan sở đông đúc lại đi từ tầng cao nhất xuống cho nên thang máy đi đến mỗi tầng đều dừng lại cho đến khi chuông báo quá người vang lên mới không có thêm người vào. Tuy rằng người đứng chật kín thang máy nhưng không biết là họ vô tình hay cố ý, chỗ cậu và Park Chorong đứng còn có chút khoảng trống, nói cách khác đám người này chính là biết điều để không gian riêng cho hai người họ. Chẳng qua là có một số nữ nhân viên cố ý nhìn trộm Eunji cùng Park tổng sau đó còn thì thầm to nhỏ. Giờ phút này, Eunji hi vọng cậu bị điếc tạm thời thì tốt. Trong thang máy, người nhỏ giọng nhiều chuyện, người giương tai lắng nghe.

- Cậu ta chính là tình nhân mới của Park tổng, Jung Eunji gì hả ?

'Cho xin đi, Park tổng đang đứng ở đây, cô nương định liệt kê hết danh sách tình nhân của cô ấy sao.'

Jung Eunji trong lòng âm thầm mắng.

- Thì ra cậu ta cao hơn Park tổng nha.

'Tôi cao hơn cô ấy đấy, đem Park tổng của các người trói lại đấy.'

- Park tổng hiện tại thích người kém như vậy sao ?

'Cô mới kém, cả nhà cô đều kém!!'

- Đoán thử xem, Park tổng lần này kèo trên hay kèo dưới ??

Câu này lực sát thương khá lớn, Park Chorong không thể vờ như không nghe thấy nữa, cô cũng không phải kẻ điếc, làm sao những lời họ nói có thể không nghe thấy, bất quá cô đối với những lời bàn tán này trước giờ đều không để tâm nhưng mà bàn tới vấn đề này thì có hơi quá đáng đi.. Liếc mắt nhìn người bên cạnh, gương mặt Jung Eunji đã sớm đen đi một nửa, Park Chorong đột nhiên cảm thấy không thoải mái, chẳng lẽ cùng cô có chút liên hệ thực sự doạ cậu sao ?

[COVER][LONGFIC] Tổng tài lão bà, chờ một chút! [EunRong]Where stories live. Discover now