i

427 60 2
                                    

Mắt em chả hề dao động. Màu xanh tĩnh lặng hơn cả lúc triều dâng cao.

"Chờ em đi chị, triều hạ rồi em qua."

Cây cầu bắc ngang con sông. Bị nước nhấn chìm đến khuất dạng. 

Chị ngồi im mỉm cười, buồn buồn ngồi ngắt những bông hoa đỏ thắm.

"Chị chờ. Em qua nhưng nhớ phải sống trọn và vẹn."

Vì chị biết em đang đứng ở nửa chặng đường, em sẽ tự cắt đứt nó vì chị mất. Nên bao giờ mệnh em tàn rồi, hẵng đến nhé em. Chị sợ rằng, em sẽ đớn đau mất.

-- Để chị cô đơn. Là nỗi đau lớn nhất của em.

[Fanfiction] |Kimetsu no Yaiba| Triều thấpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ