Chap 3

2.5K 154 3
                                    

Ánh mắt Park Chanyeol bỗng chốc chạm phải ánh mắt vừa lúc mở ra của Byun Baekhyun, rõ ràng là do vừa tỉnh ngủ nên hai mắt không có tiêu cự, nhưng chỉ trong chốc lát liền rõ nét hơn một chút. Chanyeol nhìn cậu rũ mắt xuống, hơi nghiêng mặt dụi dụi vào salon sau đó từ từ ngồi dậy. Vài sợi tóc không theo nếp mà vểnh lên, Park Chanyeol nhìn chúng, cố nhịn xuống ý nghĩ muốn đưa tay chỉnh lại.

“Đã lâu không gặp.” Chanyeol lên tiếng trước.

“…Đã lâu không gặp.” Bởi vì vừa mới tỉnh ngủ cho nên giọng nói của Byun Baekhyun có hơi khàn khàn, tốc độ nói chuyện có hơi chậm, mà âm thanh phát ra cũng tương đối nhỏ, nghe như vẫn chưa thể xác định điều gì.

Chanyeol biết hiện tại cậu ấy vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, nên cậu không nói gì hết mà chỉ lặng yên đứng nhìn. Quả nhiên sau khi Byun Baekhyun khẽ dụi khóe mắt rồi nhìn lên lại thì mới phát hiện ra đó là Chanyeol, liền có chút ngạc nhiên mà nói: “Chanyeol a…”

Park Chanyeol lập tức cười rộ lên, “Đúng vậy, là tớ, làm sao thế? Nhiều năm không gặp đã đẹp trai tới mức nhận không ra nữa à?” Baekhyun đánh giá cậu từ trên xuống dưới vài lần nhưng không đáp lại, hiển nhiên là lời chế nhạo cũng không muốn nói.

Chanyeol cảm giác nụ cười của mình càng vui vẻ hơn, “Baekhyun, cậu đúng là không thay đổi chút nào.”

“Xạo quá đi.” Baekhyun suy nghĩ một chút, sau đó còn nói thêm, “Ý cậu là tớ vẫn giống trước đây, thoạt nhìn đều mềm mềm chíp chíp, khiến người ta nhịn không được mà muốn nhéo qua nhéo lại?”

“Aigoo, cậu quá ghi hận rồi.” Chanyeol nghe vậy liền cười ha hả.

 
 
 

Là trong buổi phỏng vấn lúc mới ra mắt đã nói muốn ôm Baekhyun nhéo qua nhéo lại, lúc đó Baekhyun đang cố gắng vun đắp hình tượng người đàn ông charisma chuẩn MAN, vì thế khi vừa trở về kí túc xá Chanyeol liền bị Baekhyun đuổi đánh.

“Cái gì mà nhéo qua nhéo lại?! Tớ là anh cậu a, thằng nhóc này dám nói như vậy với anh hả?” Nói xong liền vươn tay muốn bắt lấy cánh tay của Park Chanyeol.

Chanyeol né tránh quyết liệt rồi nhanh chân bỏ chạy vào trong bếp, túm lấy Do Kyungsoo chắn ở phía trước. “Cái gì mà anh hả? Chúng ta rõ ràng sinh cùng năm.”

 
“Cùng năm nhưng tớ cũng lớn tháng hơn cậu.” Cho dù Do Kyungsoo muốn ngăn Chanyeol lại nhưng do nguyên nhân khách quan, lòng có dư mà sức không đủ, vì thế Chanyeol cách một Do Kyungsoo vẫn bị Baekhyun đánh cho vài cái. Đương nhiên Baekhyun cũng hiểu đánh đã rồi thì nên dừng tay, cậu giương nanh múa vuốt cảnh cáo Park Chanyeol nếu lần sau còn dám nói như vậy nữa sẽ đánh đến cậu ấy không thể tự gánh vác cuộc sống của chính mình, sau đó liền vênh váo bỏ về phòng.

Hai maknae ngồi gần đó vừa ăn cơm vừa may mắn chứng kiến toàn bộ quá trình, một đứa mí mắt cũng không thèm nâng lên, một đứa nhướng mắt miệng lẩm bẩm giống như đang nói: ấu trĩ. Còn Joonmyun hả, đương nhiên là đang ngủ bù ở trong phòng, trưởng nhóm nói: Làn da đẹp là từ ngủ mà ra a.

[ChanBaek] Ở nơi không tiếng độngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ