Chap 5: Bất ngờ

4.3K 281 15
                                    

Giờ Seoul, buổi tối 11 giờ 24 phút. Thành thị ban đêm bị đèn nê ông bao phủ, những văn phòng trên cao vẫn tốp năm tốp ba sáng đèn, mỗi người dù chức vị bất đồng nhưng đều vì giấc mộng của mình mà phấn đấu.

Chaeyoung đi ra khỏi ký túc xá, trên mặt tràn đầy mệt mỏi. Nàng chống đỡ cái eo, mũi hơi cay. Ngẩng đầu nhìn lên, có chút ngẩn người. Bầu trời đêm hôm nay đã không còn trong trẻo như xưa nữa, ánh trăng cùng các vì sao đều bị phồn hoa vùi lấp đi rồi. Lặng lẽ thở dài một tiếng nhỏ đến không thể nghe thấy, Chaeyoung đang muốn gọi taxi, một chiếc quen thuộc xe dừng ngay trước mắt, cửa sổ xe kéo xuống.

"Kang tổng?" Chaeyoung kinh ngạc nói, không phải một giờ trước hắn đã đi rồi sao?

Kang Daniel lộ ra bộ dáng tươi cười, tựa vào cửa sổ xe ngáp một cái.

"Tôi vậy mà đã chờ cô đúng một giờ."

"Ngài tìm tôi có việc?" Chaeyoung cau mày, một giờ trước không phải bọn hắn đã họp rồi sao? Có chuyện gì phải để đến giờ mới nói? Chẳng lẽ là hắn vừa nghĩ ra chi tiết gì, nghĩ đến chỗ này Chaeyoung có chút hưng phấn nho nhỏ.

"Chẳng lẽ Kang tổng đã nghĩ ra phương pháp gì tốt đối phó Lalisa Manoban?"

Nghe vậy, bộ dáng tươi cười của Kang Daniel cứng nhắc, bất đắc dĩ nhìn nàng.

"Chaeyoung, cô thật đúng là cuồng công việc, làm ông chủ như tôi thật không biết nên vui hay nên buồn."

Chaeyoung càng không hiểu, chẳng lẽ không phải chuyện công việc?

"Lên xe trước a." Kang Daniel thở dài, thấy Chaeyoung có chút do dự liền bổ sung.

"Hiện tại trời đã tối rất khó bắt xe, tôi vừa vặn tiện đường sẽ đưa cô về nhà."

Chaeyoung lúc này mới yên lòng, mở cửa lên xe.

"Kang tổng ngài thật sự đợi tôi một giờ?" Điểm này, nàng thật sự nghĩ không ra.

Kang Daniel biết rõ nàng vốn cố chấp, muốn biết chuyện gì nhất định hỏi đến cùng, vội vàng lắc đầu nói: "Tôi nói giỡn. Tôi vừa cơm nước xong đi ra thì nhìn thấy cô."

"A." Chaeyoung nhận được câu trả lời như ý, lúc này mới tìm một tư thế thoải mái ngồi yên, cả người buông lỏng dựa về phía sau, hai mắt có chút nhắm lại.

Kang Daniel ghé mắt nhìn nàng một cái, khóe miệng không khỏi lộ ra nụ cười cưng chiều, thấy Chaeyoung mở mắt ra, vội vàng thu hồi ánh mắt.

"Đã nghĩ ra kế tiếp nên đối phó Lalisa Manoban thế nào rồi sao?"

Một câu này lại làm Chaeyoung rơi vào thế giới công việc. Nghe được tên Lisa nàng ngồi thẳng người, đau đầu nói: "Còn chưa nghĩ ra."

Nàng đã đem tất cả tư liệu sửa sang lại lần nữa, vẫn tiếc là không có quá nhiều thu hoạch.

"Đừng quá áp lực, kỳ thật dựa theo yêu cầu Lalisa Manoban đưa ra chúng ta cũng không tổn thất gì, cô đã làm vô cùng tốt rồi." Kang Daniel nhìn nàng mặt mũi tràn đầy u sầu, một bộ dạng không đành lòng, nghĩ thầm có nên đem cái ca khó này giao cho người khác hay không. Có thể tưởng tượng Lalisa Manoban người này... Nếu như ngay cả Chaeyoung cũng không đối phó được, những người khác lại càng không có khả năng!

[ChaeLice] Thủ Đoạn Của Mỹ NhânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ