Chương 17

25 2 0
                                    

"Ừng ực ừng ực ~~~~" Cầm cái chai lớn, từng ngụm từng ngụm đưa chất lỏng hướng vào trong miệng tôi! Một lát sau, cái chai liền trống rỗng!

"Cạch!" Tôi đem cái chai chồng chất đập mạnh vào trên bàn! "Ông chủ... ông chủ... Lại cho tôi thêm mười bình nữa." Tôi giơ tay lên, lớn tiếng hô lớn, đầu óc mình thành ra như vậy tất cả đều là vì tên nhóc Sasuke khốn khiếp kia!

Hắn làm sao có thể nói tôi như vậy chứ... Hắn làm sao có thế nói tôi như vậy chứ!

Nhưng... vì sao hắn đã nói tôi như vậy, tôi còn có thể nghĩ đến hắn chứ!

Thực sự rất không tiền đồ, trái tim tôi thật sự rất đau, cùng với cảm giác đau lòng lúc trước không hề giống nhau, cơn đau này, đau vào sâu đến tận bên trong!

"Đúng là đồ đần độn!" Tôi nhịn không được mắng nhỏ một tiếng, không biết là đang mắng Sasuke, hay vẫn là chính mình không có tiền đồ!

"Tiểu thư, rượu của cô đây." Ông chủ lại đưa rượu đặt ở trước mặt tôi.

Tôi nhìn chăm chú vào ông chủ một mặt vui vẻ, trong lòng thật khó chịu, rượu càng thâm kích thích đầu óc của tôi... Nhíu nhíu mày, tôi thầm oán, cười vui vẻ đến như vậy... coi chừng không cẩn thận bị người khác đập! Nhìn ông cười tôi cười còn không nổi.

Cầm lấy một bình rượu, mở nắp bình ra, tiếp tục đổ vào miệng!

"Này, cô bé à, chỉ có một mình ngồi đây uống rượu thì rất buồn đấy, có muốn cùng uống cùng với anh không!" Âm thanh ghê tởm truyền đến ngay bên cạnh tôi, rất nhanh có một bàn tay quấy rối ôm thắt lưng của tôi.

Phẩn nộ trong lòng bắt đầu bùng nổ ra ngoài!

Cầm lấy một bình rượu nhắm vào ngay đầu heo còn hơn cả heo của tên kia.

"Xoảng" Âm thanh thủy tinh vỡ... Tiếng thét chói tai... Đủ loại âm thanh ầm ầm vang lên, làm đầu óc tôi cảm thấy nhức đau lên!

"Đều im miệng hết ngay cho bà! Ai còn tiếp tục ầm ĩ ta sẽ giết người đó!" Giận dữ rống to lên.

Sát ý theo trên người tôi bắt đầu phát tán ra......

Nhất thời, trong quán rượu an tĩnh xuống dưới, chỉ nghe được dưới chân tôi có tiếng kêu đau đớn tê tâm phế liệt của tên heo kia!

Tôi hung hăng đạp cho cho hắn một cú.

Tôi trở lại ngồi vào vị trí của chính mình, tiếp tục đau buồn uống rượu......

Nhưng mà...

Cái tên heo kia hình như rất nghiện việc la làng kêu đau, căn bản không có ngừng như trong dự định của cô, âm thanh kia từ đầu đến cuối đều rất cao và tràn đầy sức sống...

Nghiêng đầu nhìn chăm chú vào cái tên heo rừng đang ở trên mặt đất ôm đầu lăn lộn qua lại kêu đau.

Đôi mi thanh tú bắt đầu nhăn lại.

Cầm một chiếc đũa để trong hộp lên, nắm trong lòng bàn tay!

Dùng sức một chút! "Răng rắc" Toàn bộ chiếc đũa đã bị tôi niết đến đứt đoạn.

Trong mắt tôi đúng là thanh lãnh (trong trẻo nhưng lạnh lùng) nhìn chằm chằm vào tên heo nào đó trên đất. "Nếu ngươi còn dám phát ra một tiếng ngâm rên rỉ nào nữa! Như vậy thì kết cục của ngươi vẽ vô cùng thê thảm giống như chiêc đũa này, không tin thì ngươi có thể thử một lần!"

Âm thanh của tên heo nào đó đình chỉ im bặt.

Cười lạnh...... Tiếp tục cầm lấy một bình, rồi lại một bình không ngừng uống. Kể từ ngày đó đã được ba ngày rồi... tôi đã thay đổi đi đến năm, sáu quán rượu... không ngừng uống rượu nghĩ tự mê hoặc chính mình... nhưng càng uống ý thức tôi lại càng thanh tỉnh!

Ý nghĩ muốn biết biết hiện giờ Sasuke đang làm cái gì cũng càng sâu!

Rõ ràng chỉ có ba ngày không gặp.

Rõ ràng là chính hắn đã làm thôi đau lòng.

Rõ ràng tôi nên có chí khí hơn một chút.

......

Nhưng... Nhưng...

Cô thật sự rất không có tiền đồ đấy, Uchiha Remon! Tự nhào nặn đầu của mình rối bời lên.

Không phải nói có thể mượn rượu để giải sầu sao?

Không phải nói uống rượu có thể đi vào cõi tiên sao?

Không phải nói sau khi uống rượu có thể quên hết toàn bộ sự việc sao?

Một cái cũng đều không có... Một cái cũng đều không có...

Càng uống tâm càng đau!

Nâng tay chỉ về hướng ông chủ. "Lại lấy cho tôi thêm hai mươi bình nữa!"

"Vâng vâng câng......" Ông chủ vì sự việc khi nãy của tôi dọa đến, mặt lập tức tái nhợt gật đầu đi lấy rượu cho tôi!

Nhìn thấy ông ta lấy rượu ở trên quầy bình thường, tôi nhìn quét qua bình rượu ghi số cồn ở trước mặt tôi, chỉ mới có 8 độ. "Ha ha" Tôi cười ngốc nghếch, hóa ra là do loại rượu mà tôi đang uống nồng độ quá thấp... Trách không được tôi sẽ không say!

"Ông chủ... Tôi... hức (tiếng nấc cục) tôi muốn rượu mạnh hơn!"

Ông chủ dừng động tác đang lấy rượu ở trên quầy, quay đầu nhìn về phía tôi đang ở bên này, mặt lộ vẻ khó xử!

Tôi nói xong, tầm mắt của ông ấy nhìn về phía tôi, nhìn thấy những bình rượu mà tôi uống có thể xếp được ngọn núi nhỏ!

"Tiểu thư, cô đã uống lên đến 90 bình rồi... Cô không thể lại uống rượu mạnh hơn nữa!"

Tôi vỗ cái bàn "Bịch" chỉ tay hướng về ông chủ kia "Tôi nhìn thấy quán rượu của ông nghĩ không muốn mở nữa đi, gọi ông đi lấy, ông cứ lấy đi, tôi có rất nhiều tiền... đừng có ở đó mà lắm mồm, coi chừng tôi đập sập quán của ông!"

"Vâng... vâng vâng... đúng, thật sự xin lỗi tiểu thư, tôi lập tức sẽ lấy rượu cho cô!" Ông chủ cúi đầu nói với tôi!

Tôi liếc mắt nhìn về phía nơi khác! Nơi tôi đang ngồi là vị trí dựa người vào cổ sổ... Nhìn mọi người ờ ngoài cửa sổ, tới tới lui lui...

Đột nhiên, cách đó không xa có một đôi nam nữ trên phạm ri rộng, động tác của hai người bọn họ hấp dẫn ánh mắt của tôi.

"Ha ha..." Tôi cười cười, có chút ác liệt!

Hình như là đang cãi nhau, trong lòng tôi là một mảnh hỗn loạn, cãi nhau đi, cãi nhau đi, sau đó đánh một cái, rồi rời đi!!!

Vì thế tôi liền nhìn thấy cô gái kia tức giận cho người con trai kia một cái tát, quay đầu bước đi.

Tuyệt vời.

Nhưng người con trai kia xoay người từ phía sau ôm lấy người con gái ấy, không biết ở bên tai cô ấy nói những gì, tức giận trên khuôn mặt cô ấy liền biến mất. Người con trai dỗ dỗ rồi làm lành, hai người ra vẻ hòa thuận với nhau, nắm tay nhau rời đi!

Chỉ cần em biết đó là anh (Xuyên không - ĐN Naruto - Sasuke x Remon)Where stories live. Discover now