"Cậu có gì bất mãn với chúng tôi không?"
Hứa Tinh mờ mịt ngẩng đầu "Ông chủ?"
Cái gì bất mãn? Chẳng phải chính là đến muộn một lần sao? Cậu bình thường cần cù mọi người đều thấy a? Hứa Tinh cũng không nhàn hạ, chịu mệt nhọc. Không đúng, mọi người đều bị đuổi, liền còn lại mình cậu! Một cỗ dự cảm bất an ập đến, chẳng lẽ đến phiên mình rồi? Ông chủ tưởng giảm tiền lương hay là có mục đích khác? Giảm biên chế!
Ông chủ lạnh lùng ngồi, ngón tay khi có khi không gõ, có chút uy nghiêm: "Quản lý nói với tôi, cậu gần đây lúc nào cũng ngây người giả ngu, không nói liền đi, hôm nay vì cái gì lại đến muộn?"
"Cùng nam nhân lăn giường" thế nhưng Hứa Tinh da mặt mỏng sẽ không nói như vậy, lại càng không nói dối, đầu cúi thực thấp "Xin lỗi, về sau sẽ không đến muộn."
"Ngày hôm qua cậu đến sớm sao?"
Hứa Tinh ngẩng đầu, sắc mặt có chút tái nhợt "Không có, tôi đều là đến giờ tan tầm."
Bật cười một tiếng, ông chủ sờ sờ đầu tóc bóng loáng của mình "Còn dám tranh luận? Trong tiệm nhiều ánh mắt đều thấy cậu đi trễ, cậu không thừa nhận? Haizzzz, cậu có chứng cớ sao?"
Ánh mắt Hứa Tinh lập tức trợn to, thái độ liền cường ngạnh, vừa muốn phản bác bỗng nhiên cảm giác bên tai thổi qua một trận gió, sau đó...... Lão bản che mặt ngã ở trên mặt đất rên rỉ.
"Người của ta cũng dám khi dễ, sống thật sướng nha."
Ném lại một câu, Tề Thanh giữ chặt tay Hứa Tinh hướng cửa đi, nhận ra cậu không muốn đi theo, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép quay đầu trừng liếc nhìn.
Hứa Tinh hơi hơi sửng sốt, hắn trừng cậu?
Ánh mắt hung tàn, không hề có cảm tình, thậm chí mang theo tức giận cùng như dung nham bùng nổ, xung quanh tỏa ra một cỗ khí lạnh!
Trong nháy mắt, nước mắt Hứa Tinh liền lăn xuống.
Đáng chết, cậu ta cư nhiên còn dám khóc? Ở bên ngoài bị người khi dễ thành như vậy chỉ biết khóc? Trong đầu Tề Thanh cuối cùng một căn tuyến cũng đoạn, không để ý Hứa Tinh giãy dụa, chính là nhét vào chiếc Maybach nghênh ngang mà đi.
"Ông chủ, ngài không sao chứ?" Quản lý lấy khăn giấy cho lão bản chèn máu mũi, một bên vội vàng lấy di động ra muốn báo cảnh sát.
Ông chủ nổi giận đùng đùng "Ba" cho quản lý một bạt tay "Không phát hiện người đó chạy Maybach số lượng có hạn sao? Toàn thế giới chỉ có một chiếc, loại người giàu có như thế không nên đụng vào hiểu không?"
"Kia liền bỏ qua như vậy sao?"
Quản lý thu hết hỏa khí của ông chủ vào mắt, ngược lại lệnh chính mình lãnh tĩnh lên, có thể ở tối hỏa đoạn mở tiệm, tự nhiên không phải kẻ đầu đường xó chợ "Ta đi bệnh viện, ngươi hảo hảo xem tiệm."
Ông chủ bực tức rời đi không bao lâu, liền có người đến cửa, lúc ấy ông chủ vừa đến nhà, lập tức cười làm lành đưa lên tuyệt bút bồi thường kim, vừa giải thích vừa cúi đầu, còn đem chính mình gia môn tuôn ra đến, hi vọng đối phương có thể xem tại đại ca, nhị ca phần tha thứ chính mình sai lầm.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hậu đình hư không tịch mịch lãnh
Roman pour AdolescentsTác giả: Phác Thiếu. Thể loại: Mỹ nhân thụ, phúc hắc công, cao H, hiện đại. Nhân vật: Hứa Tinh( thụ), Tề Thanh (công). Tôi sẽ edit từ chương 13 trở về sau nha!!!! Đây là lần đầu tôi edit từ QT sang nên nó chỉ đúng khoảng 7O% nhưng tôi sẽ cố edit...