Chap 30

2.7K 178 5
                                    

Ánh nắng nhợt nhạt hắt qua cửa sổ, lặng lẽ trải trên khuôn mặt chàng thanh niên đang ngủ say. Đâu đó có thể ngửi thấy mùi thuốc khử trùng nhàn nhạt, xen lẫn cùng hương thơm thiếu nữ. Lông mi dài khẽ động, mở mắt là một mảnh im lặng...

- Thiên Bình?

Sư Tử chớp mắt ngạc nhiên nhìn Thiên Bình, giọng khàn khàn

Anh chỉ nhớ kí ức chiều hôm đó, bần thần ngồi trong phòng riêng đọc kịch bản, sau đó anh thiếp đi lúc nào không biết... giờ tỉnh lại đã ở trong bệnh viện, và quan trọng là Thiên Bình còn đang ở bên cạnh.

Nhẹ nhàng vuốt ve bên má trắng nõn của Thiên Bình, nàng thơ tựa đầu bên cạnh giường anh ngủ, đẹp như một bức hoạ, bọng mắt cô có hơi thâm, rõ ràng ngủ không được ngon, có lẽ cô đã chăm sóc anh cả một đêm rồi.

Mỹ nhân dường như ngủ không sâu, bị động chạm một cái đã thoáng mở mắt, ngước mặt dậy

-Sư Tử?

- Ừ anh đây

Một bàn tay nhỏ bé mềm mại vươn tới, áp lên chán anh, không nóng, hết sốt rồi. Sư Tử sửng sốt, nhưng vẫn mặc cho cô làm loạn.

- Thật tốt, không sốt nữa

Thiên Bình cười ngây ngô, rõ ràng vẫn có chút chưa tỉnh ngủ

Sau cơn sốt, mặc dù người còn chút mệt và giọng có hơi khàn nhưng tinh thần Sư Tử cảm thấy rất thoải mái. Anh vươn tay, kéo cả người Thiên Bình ôm vào lòng, gục đầu trên vai cô

- Thiên Bình, sau khi em tốt nghiệp chúng ta yêu nhau đi

Ngoài kia, mưa bụi khẽ bay, thỉnh thoảng, vài giọt nước nhỏ tí tách trên ô cửa sổ bệnh viện.

Cô không đáp, nhưng anh biết cô đồng ý, và cô đang khóc, vì hạnh phúc

Sư Tử thở dài, nhiều năm về trước, anh cũng tìm được cô trong một ngày mưa bụi tại bệnh viện như này, cho dù, khi đó, anh với cô cách nhau rất xa, và anh chỉ nhìn thấy Thiên Bình qua màn hình điện thoại.

Thiên Bình, người đã cùng anh đi một quãng đường rất dài, từ khi vô danh đến lúc nổi tiếng.

Là người anh yêu nhất, muốn hảo hảo ôm vào lòng, che chở cả đời...

- Giờ em đã tin chưa?

Ngoài cửa, Kim Ngưu tựa lưng vào tường bệnh viện, lặng lẽ nhìn Song Tử

Khung cảnh ấm áp của Thiên Bình và Sư Tử khiến anh cũng cảm thấy có chút muốn ôm Song Tử vào lòng

- Em tin rồi, đời này của Thiên Bình là của Sư Tử rồi

Song Tử cười nhẹ, bỗng nhìn lên Kim Ngưu, bâng quơ:

- Thế đời này của em thuộc về ai?

Kim Ngưu nhìn Song Tử, vươn tay kéo cô vào lòng, rốt cuộc anh cũng không thể kìm nén ý nghĩ muốn ôm cô

- Song Tử, tôi không hứa hẹn gì với em bây giờ cả, tương lai em còn rất dài, người như tôi ngoài kia có rất nhiều, sau tốt nghiệp, nếu em thật sự muốn, chúng ta sẽ hẹn hò

[12cs] Lời yêu chưa tỏNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ