CHƯƠNG V: SỨ GIẢ ĐỊA NGỤC
Trời đã ngã vào đêm, không gian âm u đến lạ. Sau vụ nổ kinh hoàng toàn bộ đoạn đường nằm trong dãy biệt thự hạng sang nay bỗng dưng trở nên huyên náo lạ thường. Chợt, hai làn đèn neon bên lề phụt tắt chỉ kịp để lại vài âm thanh âm ỉ trong gió. Bỗng có hàng chục tia lửa điện vụt sáng lên
Vài giây sau, đèn đường đột ngột sáng trở lại rồi ở trạng thái chập chờn vô định - lúc rất tỏ lúc lại chẳng thể thấy gì
"KWON YURI!"
...Jessica cất lên tiếng gọi thản thốt
Dường như chẳng ai nghe thấy cả. Bọn họ cũng như Kwon Yuri đang mải mê tập trung vào vụ tai nạn vừa xảy ra. Hình ảnh dị thường trong tầm mắt Jessica đến tận giây phút này bản thân cô còn chẳng dám tin đó là sự thật. Ngay trên đỉnh đầu Kwon Yuri, kẻ có tên sứ giả địa ngục với gương mặt vô hồn tay giương cao chiếc rìu khói khổng lồ cứ thế mà bổ nhào xuống. Mảng khói đen ngay khi chạm đến da thịt con người thì tự tách thành nhiều tua dài ngoằn nghèo rồi thỏa sức quấn quanh mọi thứ trong tầm với của nó
Cũng giống như cách một con rắn siết chặt cơ thể chú vịt con xấu số. Nhưng thay vì tàn phá thể xác phàm tục, bầy rắn địa ngục lại muốn hủy hoại chính thứ vật chất vô hình duy trì sự sống một con người - là linh hồn
Kwon Yuri quay đầu nhìn sang Jessica, vẻ mặt trở nên méo mó. Tay cô chỉ vội về hướng gầm xe tải - nơi có thứ tài sản thân yêu đang bị đè bẹp dúm
Yuri chẳng hề hay biết gì về sự xuất hiện của tên đồ tể địa ngục. Hắn thản nhiên nở ra nụ cười lạnh lẽo, chiếc rìu khói bỗng chốc trở về nguyên hình. Ánh sáng chói lòa cùng tiếng nổ ầm ỉ lần nữa vang lên. Chẳng nhượng bộ hay thông báo với bất cứ một ai và chiếc xe tải nhỏ trên lề đường nhanh chóng vỡ toang thành trăm mảnh văng tung tóe khắp nơi
Một mảnh sắt khuyết hình lưỡi liềm bay đến rồi cắm sâu vào bụng Kwon Yuri...
Jessica chỉ kịp nhìn thấy dáng hình người bạn mình đổ gục xuống, vẻ mặt còn in hằn sự đau đớn bàng hoàng. Máu nhanh chóng thấm ướt chiếc áo sơ mi trắng Yuri đang mặc
Chẳng hiểu là sự trùng hợp ngẫu nhiên hay trêu đùa của tạo hóa mà vết loang bằng máu kia lại vẽ nên gương mặt của tên đồ sát - một dung nhan mờ nhạt trên mảng máu đen ngòm cùng đôi mắt rực lên một màu đỏ thỏa mãn
Máu chảy rất nhiều, càng lúc càng không thể kiểm soát. Thậm chí một vùng đất xung quanh Yuri cũng đã chuyển sang màu đỏ. Jessica thẫn thờ nhìn về cơ thể bất động. Đến lúc lấy lại được ý thức chạy đến bên Kwon Yuri thì kẻ ấy đã lịm đi tự lúc nào. Jessica ngồi xuống nhẹ lay người Yuri nhưng vẫn vô ích. Cô chẳng biết nên làm gì... cảm giác tâm trí thật sự hỗn loạn và cứ thế đành phó mặc cho nước mắt nhẹ rơi trên má theo quán tính
Jessica ôm chầm lấy cơ thể run rẩy của Kwon Yuri, cố gắng kêu gọi sự giúp đỡ nhưng chẳng kịp nữa rồi...
Nhịp tim của Kwon Yuri đã hoàn toàn biến mất. Bàn tay đầy máu của cô ấy trượt dài từ tay Jessica xuống mặt đất lạnh tanh. Thân thể Yuri cũng lạnh không kém. Toàn thân Jessica như đông cứng trong cảm giác nghèn nghẹn nơi cổ họng. Tim cô trở nên đau nhói, vẫn thầm oán trách bản thân vì sự bất lực
Chỉ trong vỏn vẹn vài phút ngắn ngủi, Jessica đã rơi vào vô vàng cảm xúc đan xen. Đầu tiên là vui mừng cho Kwon Yuri may mắn thoát khỏi vụ tai nạn. Kế đến lại kinh hãi trong những hình ảnh ma mị đáng sợ. Và cuối cùng là hoàn toàn suy sụp bởi kết quả bất ngờ này đây...
Kwon Yuri đã chết!
Cô ấy thật sự đã chết đi trong vòng tay Jessica
Còn tên sứ giả địa ngục - hắn đã bỏ đi từ lúc nào?
"Kwon... Yuri..."
...Jessica đau đớn gọi
...
"Cậu sao thế? Sao lại khóc thế này... cậu cảm thấy không khỏe ở đâu sao?"
...một bàn tay ấm áp chạm vào vai Jessica. Cô gái trẻ như thoát khỏi cơn mộng mị tàn khóc trở về với thực tại có phần tươi sáng hơn
Là Kwon Yuri, đúng là vẻ mặt ngô nghê pha lẫn sự ngỗ ngáo quen thuộc!
Jessica tròn mắt kinh ngạc. Tự lúc nào đã đưa bàn tay lên chạm vào má Yuri để cảm nhận hơi ấm của sự sinh tồn. Kẻ kia tuy lấy làm lạ nhưng vẫn để yên cho Jessica chạm vào. Được một lúc sau bỗng Kwon Yuri la toáng lên
"Awu awu... cậu làm gì thế" ><
"Đau?"
"Cậu điên rồi hả!!!" ...Kwon Yuri xoa lấy chỗ thịt vừa bị cô nàng kiêu kì Jessica ngắt lấy - "Sao lại nhéo má tôi" ...Yuri trở nên bực bội
"Chẳng lẽ chỉ là ảo giác?"
"Ảo giác gì mà khiến cậu hành xác tôi như thế hả" ...Kwon Yuri vẫn còn hậm hực về cái nhéo má ban nãy của Jessica
"Chiếc xe đó phát nổ. Và... cô đã chết"
"..." (_ _+) ...lại thêm một đòn chí mạng Jessica dành cho Kwon Yuri - "Ếh, cậu quá đáng lắm rồi nha. Nói thế là ý gì chứ"
ẦM
...lại một tiếng nổ vang ghềnh
Đúng y như cảnh tượng Jessica vừa thấy, chỉ khác là Kwon Yuri đã ở một khoảng cách an toàn ngay bên cạnh cô
Điều đó chứng tỏ...
Cơn mộng mị hoang đường thoáng qua chẳng hề vô nghĩa!
"Cậu có thể nhìn thấu tương lai sao?"
...Kwon Yuri lúng túng vì quá đổi bất ngờ
Chỉ cách đây vài phút, cô vẫn còn ở trong tầm nguy hiểm và thương tiếc cho thứ tài sản của mình. Vậy mà nhờ tiếng gọi lớn của Jessica Yuri đã chạy ngay đến. Kết quả chính là thoát chết trong gang tấc như thế này
---------------------
Không lâu sau, xe cảnh sát và xe cứu hỏa thi nhau kéo đến phong tỏa tất cả lối đi xung quanh chung cư JungSang. Theo hiện trường cho thấy chỉ có thiệt hài về tài sản và may mắn không ai thiệt mạng. Trong chiếc xe tải - nguyên nhân của vụ tai nạn liên hoàn cũng không có tài xế
Kwon Yuri hiện chưa thể về nhà bởi đoạn đường phía trước đã bị chặn nhưng xem ra tinh thần Yuri không có gì gọi là hoảng loạn cả. Cô còn rất thích thú, nhất là với khả năng đoán trước tương lai của Jessica. Kwon Yuri cứ thế mà bám lấy người bạn mình rồi hỏi hang đủ chuyện. Còn xin người kia lên nhà với lý do "tá túc tạm thời"
...
"Cô cứ tự nhiên"
"Này, dù gì cũng là khách mà chẳng cho lấy được ly trà ấm sao"
"Trà thì có, nhưng muốn ấm cô có thể tự đi pha" ...Jessica chỉ tay về hướng chiếc tủ lạnh cỡ lớn nằm ngay lối ra vào gian bếp
Kwon Yuri lập tức bước đến theo hướng tay chỉ của Jessica. Ngay khi mở tủ lạnh, đã thấy hàng đống thức ăn đập vào mắt - toàn là hạng cao lương mỹ vị với đầy đủ thương hiệu các nước
"Sao nhiều thức ăn đóng gói thế này?" ...Kwon Yuri thấy lạ bèn hỏi
"..." ...Jessica toan bước đi thì bị gọi lại. Cô chau mày, chần chừ một lúc mới chịu lên tiếng - "Là do mẹ tôi. Tuần nào bà cũng bảo người làm mua rồi sắp đầy vào đó nhưng tôi chẳng bao giờ đụng đến"
"Sao vậy, toàn đồ ngon mà" ...Kwon Yuri hào hứng
"Gọi thức ăn nhanh tiện hơn" ...Jessica đơn giản đáp lời
"Không để lâu được đâu... hay... tôi xử lý giúp cậu nha" ...Kwon Yuri ngập ngừng, vẻ mặt tràn trề hy vọng
"Tùy cô" ...Jessica nói đoạn bỏ đi vào nhà tắm
Kwon Yuri miệng cười toe toét, cũng chẳng cần biết hai chữ ngại ngần là gì. Vội vàng bày biện mọi thứ lên trên bếp rồi xoắn tay áo sơ mi cao quá nửa cánh tay và bắt đầu hành sự. Không bao lâu sau, bàn ăn trở nên đầy ắp. Jessica từ trong nhà tắm bước ra, tay nhẹ lau tóc mình. Khi nhìn thấy hình ảnh bàn tiệc có phần thái quá bèn cất tiếng châm chọc
"Nếu không hiểu sẽ nghĩ cô là heo. Còn nếu hiểu lầm, thì sẽ cho rằng cô đang cố tình lợi dụng của cải của người khác" ...Jessica đảo mắt nhìn quanh bàn ăn một vòng rồi thong thả kéo chiếc ghế dựa, kiểu cổ điển màu vàng nhạt, ra ngồi
"Cậu cũng đâu dùng đến" ...Kwon Yuri mỉm cười gắp lấy từng đũa thức ăn cho vào miệng, lại tấm tắt khen lấy khen để - "Đồ ăn ngon vì có đầu bếp khéo"
"..." ...Jessica liếc Yuri bằng nửa con mắt sau đó lẳng lặng ăn tiếp, mặc cho người kia miệng nói không ngừng. Chẳng biết là nói về điều hoang đường gì nữa
Bữa ăn kết thúc nhưng chỉ vơi đi một phần ba số lượng. Jessica đứng dậy tiến đến chậu rửa, trong lúc rửa tay vẫn nhìn sang Yuri nói
"Cô đang hoang phí dùm tôi phải không"
"Cậu cho tôi phần thức ăn còn thừa này nha"
Kwon Yuri nở ra nụ cười ngoác tận mang tai. Mắt chớp chớp ra vẻ ngây thơ đáng mến - cố tình vờ đi lời bóng gió của Jessica. Kết quả phải nhận về cái đạp chân vô cùng đau đớn
"Nham nhỡ" ...Jessica lạnh lùng bỏ đi
"Tôi thấy tôi cũng đáng yêu mà" ...Kwon Yuri đang tự ngắm lại sắc thái trẻ nít của mình trong gương
---------------------
Khoảng hai giờ sau thì giao thông bên ngoài chung cư trở về bình thường
Nghĩa là Yuri đã có thể về nhà
Nhưng Jessica đề nghị đưa Yuri bằng xe riêng bởi xe đạp của Yuri đã vỡ nát vào ban nãy. Lý do cũng vì Jessica cảm thấy không an tâm sau bao nhiêu điềm báo kì lạ. Kwon Yuri hiển nhiên lấy làm mừng gỡ, chẳng thèm màng đến bốn chữ "thắc mắc nguyên nhân"làm gì. Cứ thế mà gật đầu ngay tắp lự hòng tránh người tính khí thất thường kia đổi ý bất ngờ
...
Trong lúc chờ đợi Jung tiểu thư tìm kiếm chìa khóa xe. Kwon Yuri tự cho phép bản thân được đi lại loanh quanh chiêm ngưỡng sự hào nhoáng của căn hộ hạng A thuộc chung cư cao cấp năm sao
Thoáng nhìn qua Yuri đã có thể nhận ra đây là lối kiến trúc Ấn Độ, tường nhà hầu như chỉ dùng tông màu chủ đạo là vàng nhạt, trắng và nâu tự nhiên của gỗ. Nhà gồm bốn phòng nhỏ nếu như không tính phòng khách và phòng bếp. Các phòng nằm rải rác ở giữa chia cắt phòng khách thành hai không gian tách biệt, thông nhau qua một hành lang rộng thênh thang
Sảnh tiếp khách trước, hay còn gọi là phòng khách chính, nằm ngay sau cửa ra vào nối liền với gian bếp sang trọng - nơi mà Yuri vừa ngồi dùng bữa cùng Jessica. Tuy nhiên cô vẫn tò mò về một sảnh tiếp khách khác ở cuối căn hộ nên đã quyết định khám phá ngay. Nhẹ tiến bước tránh làm kinh động đến Jessica, không phải Yuri lén lút mà đúng hơn là cô nàng không muốn bị mắng thêm một lần nữa tội "đi như voi chạy"
Cuối hành lang sau dãy phòng ngủ có một thềm bậc thang cao hơn một mét. Chậm trãi tiến lên bên trên để rồi đập vào mắt Yuri là hàng tá sự bất ngờ - gian phòng này trái ngược hoàn toàn với sự hiện đại hào nhoáng bên dưới kia, nó tạo cho Yuri một cảm giác rất ấm áp, rất bình dị nhưng cũng rất đổi đặc trưng
Phòng chỉ bày biện vài vật dụng đơn sơ: một giá sách cỡ trung trên bày rất nhiều tư liệu điêu khắc, đối diện với bộ sofa bằng gỗ cạnh bên giá sách là một chiếc bàn cũng bằng gỗ cực lớn chiếm quá nửa diện tích gian phòng. Trên mặt bàn có khắc hình ảnh một con mảng xà lớn, ở bốn góc bàn đục thủng chục khe hở nhỏ. Yuri toan bước đến quan sát kĩ hơn hình ảnh mảng xà thì đã nghe tiếng Jessica thúc hối
Cô tiếc nuối nhìn ngắm thêm một lần cuối diện mạo nơi đây rồi nhanh chóng trở lại phòng khách chính
...
Trên đường về, Yuri vẫn tích cực hỏi mãi về khả năng kì lạ của Jessica, về những vật dụng tuyệt mỹ bên trong căn hộ và cả cái bàn hình đầu rắn bí ẩn kia. Màng nhĩ Jessica bị tra tấn không ngừng khiến cho tâm trí cảm thấy phiền hà vô cùng
Chợt Kwon Yuri im bặt. Cô ấy hạ kính xe xuống quan sát một lúc lâu. Rồi bất ngờ đập tay lên trán ra vẻ như sắp lỡ mất điều gì
"Cho tôi xuống" ...Kwon Yuri vội vàng lên tiếng
"Ở đây?" ...Jessica ngờ vực khi họ đang ở dưới gầm một cây cầu lớn
"Tôi có việc... mà nhà tôi cũng gần đây lắm, xong việc tôi sẽ đi bộ về" ...Kwon Yuri mỉm cười mở cửa chào từ biệt Jessica rồi nhanh chóng chạy đi
Jessica cũng nổ máy xe nhưng được một đoạn đã dừng lại. Cô giữ khoảng cách vừa đủ để có thể thấy rõ dáng hình Kwon Yuri qua gương chiếu hậu...
Từ đâu, nhiều đứa trẻ trang phục nhơ nhuốc chạy đến ôm chặt lấy Yuri. Kẻ đó vẫn giữ nụ cười trên môi
Jessica thấy Yuri ngồi xuống giữa đám nhỏ, lấy ra từng bọc thức ăn đã gói gém chu đáo rồi đặt lên tay chúng. Tuy Jessica không nghe được họ nói gì nhưng rõ ràng bọn trẻ rất vui, chúng cứ nhảy loạn cả lên. Sau đó, bọn trẻ túa ra khắp nơi ngồi ăn phần thức ăn của mình. Kwon Yuri lúc này chỉ còn một mình. Cô thở phào nhẹ nhõm, môi nở ra nụ cười mãn nguyện lắm. Cô ấy quay lưng bước tiếp
Jessica vẫn lẳng lặng chạy theo. Phần vì muốn tận mắt thấy Yuri về tới nhà phần lại sợ Kwon Yuri lấy chuyện này ra làm trò trêu ghẹo nên mọi việc cô chỉ làm trong vòng bí mật
Nhà Yuri quả thực không xa nơi đây. Đi bộ mất khoảng mười phút
Jessica sau khi nhìn thấy Yuri bước vào trong ngôi nhà gỗ thì từ từ rời khỏi
Trên đường về vẫn còn mải mê nghĩ ngợi về thứ mà Kwon Yuri gọi là "công việc". Bất chợt môi Jessica nở ra một nụ cười...
---------------------
Buổi tối của thứ sáu, Jessica cố tình ở lại trường vì ông lão họ Kang đã có việc rời khỏi từ sớm. Đây đúng là cơ hội ngàn năm có một để Jessica vào khu vực cấm
Tuy nhiên lần này chỉ có một mình cô, Kwon Yuri chẳng hiểu vì sao cả ngày nay đã mất tích. Jessica trong đầu thầm trách kẻ xấu xa biệt vô âm tín nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì chẳng có lý do gì để Yuri phải luôn túc trực bên cô cả. Jessica đành gạt phăng cái suy nghĩ vẫn vơ ra khỏi đầu và chuẩn bị đơn độc khám phá bí ẩn bên trong
Nhưng mỗi khi mường tượng viễn cảnh một mình ở trong căn phòng tối, Jessica lại cảm thấy gai người... Cô chần chờ, đứng lặng trước con đường nhỏ hồi lâu
...
Sau con đường nhỏ là dãy phòng học bỏ hoang. Nhưng vì ngược với hướng Jessica vẫn thường cùng Yuri đột nhập nên cô cần phải đi thêm một đoạn, qua những căn phòng, thì mới đến được buồng thang máy gỗ. Do lần này đã chuẩn bị sẵn, Jessica lôi nhanh trong ống bút ra một con dao rọc giấy cỡ to cùng chiếc đèn pin mini giống loại Yuri đã dùng
Cô cắt phăng vài nhánh dây leo vướng víu nơi tay nắm cửa. Sau đó dùng sức đẩy mạnh cánh cửa gỗ. Âm thanh cót két vang lên khiến màng nhỉ Jessica có phần khó chịu. Nhẹ nhàng lách người vào bên trong, Jessica bật chiếc đèn pin mini lên
Ngay khi đảo mắt nhìn quanh một vòng, Jessica cơ hồ chẳng còn dám thở nữa. Khung cảnh bít bùng ngột ngạt của buồng thang máy lại hiện về hệt như khóa chặt Jessica trong một cái hộp kín
RẦM
...cánh cửa gỗ theo cơn gió đóng sầm trở lại. Không gian trở nên khép kín
Jessica bị làm giật mình tim đập loạn nhịp. Cô toan mở lại cánh cửa thì chợt nghe thấy tiếng bước chân lạnh lùng giẫm đạp lên lá cỏ bên ngoài
Đã thoáng nghĩ qua dáng hình ông lão họ Kang nhưng lại nghe thấy tiếng gõ lọc cọc lên từng gian cửa cạnh bên. Chân kẻ ấy còn hung bạo đạp lên từng cánh cửa. Thật trái với phong cách hành sự lặng lẽ của lão Kang thường ngày
"Có lẽ không phải ông ấy"
...Jessica thầm suy luận
Cô áp sát tai vào mặt tường quan sát. Âm thanh cùng sự di chuyển dường như ngày một đến gần
Chợt Jessica nhận ra bản thân mình cũng là một kẻ lén lút. Vậy nếu như giáp mặt với hắn ít nhiều chỉ chuốc lấy những tai tiếng không nên có. Mà họa đâu, hắn là một kẻ không đàng hoàng thì bản thân cô sẽ gặp nhiều nguy hiểm
Jessica trong lúc bối rối chỉ biết thủ sẵn con dao nhỏ trước ngực chực chờ sự manh động của kẻ bí ẩn
Đột nhiên buồng thang máy gỗ chuyển động. Jessica mất thân bằng, thân người loạng choạng mém té ngã. Cô nhanh chóng lùi lại rồi tựa lưng vào tấm vách để giữ cho đôi chân đứng vững
Chỉ vài giây sau, sự chuyển động dừng hẳn lại. Buồng thang máy gỗ đang lưng chừng ở độ cao một mét
Sự ồn ào tự nãy giờ đã làm kinh động đến kẻ bên ngoài. Hắn nhanh chóng tiến đến trước cánh cửa gỗ đầy dây leo. Gõ lên từng tiếng lọc cọc do thám. Sau đó lại dùng sức đẩy cánh cửa nhưng cánh cửa vững chắc dường như bị kìm chặt nên chẳng hề lay động. Kẻ bí ẩn tức giận đạp mạnh chân lên cánh cửa
Độ chừng năm phút sau, hắn hầm hừ rồi bỏ đi
Mối nguy trước mắt tạm thời tan biến nhưng một vấn nạn khác vẫn còn. Jessica hiện đang bị nhốt trong buồng thang máy lơ lửng. Cô cố gắng nhớ lại cách người ấy đã khởi động vật kì lạ này rồi mò mẫm lên từng bờ tường. Chỉ mong rằng tìm ra chiếc cần gạt
Nhưng tuyệt nhiên bốn bề chỉ toàn là mặt phẳng trơn láng
"Jes...si...ca"
...chợt có tiếng gọi từ trong gian phòng hình họa bỏ hoang khiến Jessica giật mình
Đến lúc định thần nghe kĩ lại thì mới nhận ra âm thanh này rất quen thuộc
"Kwon Yuri" ...Jessica lòng mừng thầm, vội vàng hỏi - "Là cô phải không Kwon Yuri?"
"Sao cậu ở trong đó" ...Kwon Yuri hỏi lại
"Giúp tôi ra khỏi đây mau lên" ...Jessica quát lớn
"Hừm, nhờ người ta mà cái giọng chẳng nhẹ nhàng chút nào" ...Kwon Yuri chỉ dám rủa thầm Jessica chứ nào dám nói lớn
Buồng thang máy gỗ từ từ hạ xuống. Jessica liền kéo cánh cửa bước ra ngoài. Không lâu sau, buồng thang máy lại nâng lên đến khuất tầm mắt. Không gian mênh mông cơ hồ hiện ra tiện thể đã mang kẻ có tên Kwon Yuri trở về với thực tại
Jessica nhận thấy gương mặt của Yuri có phần tiều tụy bèn hỏi...
"Sao lại ra nông nổi?"
"Hơi" ...Kwon Yuri thở dài bắt đầu kể lể - "Tôi chính là vào đây chờ ma xuất hiện, ai ngờ táy máy rồi bị nhốt từ sáng đến giờ... bụng đói, miệng khát nên đành ngủ cho quên cái khó khăn trước mắt"
"Chẳng phải cô đã thoát được đấy sao, còn biết khởi động nó nữa?" ...Jessica chỉ tay lên chiếc hộp gỗ khổng lồ đang ẩn sau trần nhà
"Tôi lúc ngủ đã lăn lộn rồi vô tình chạm vào cơ quan. Ngay lúc đó nghe thấy âm thanh ồn ào bên ngoài thoáng nghĩ là cậu nên đánh lều gọi thử" ...Kwon Yuri cười toe cho sự may mắn của mình
"Cô không sợ... ngộ nhỡ là ai khác, chẳng hạn ông lão họ Kang" ...Jessica nhíu mày, nhớ về kẻ bí ẩn ban nãy
"Không thể nào, tôi đã ở đây khá lâu sơ bộ nắm bắt được sự tình ở ngôi trường này. Toàn thể giáo viên và sinh viên đều sợ khu vực cấm như sợ cái chết nên chẳng ai dám đến đâu" ...Kwon Yuri lắc đầu xua tay bác bỏ ý kiến của Jessica - "Còn về lão Kang... tôi đã thấy ông ta rời đi từ sáng tinh mơ kia kìa, chắc cũng hơn 8 giờ tối mới trở về"
"Sao cô biết"
"Mọi năm là thế. Tôi còn biết lão đi đâu nữa đấy" ...Kwon Yuri ra vẻ đắt ý nhưng nhận thấy nét mặt nghi ngờ của Jessica nên bèn tiếp lời luôn - "Có lẽ liên quan đến những nhân vật trong kia" ...Yuri chỉ tay về gian phòng hình họa ý ám chỉ tác giả và cô gái trong những bức tranh
"Saphia? 131967? và..." ...Jessica chợt nhớ đến... Đôi mắt đỏ
"Ừm" ...Kwon Yuri gật đầu
"Vậy ông lão đã đi đâu"
Kwon Yuri lại mỉm cười vì đoán biết Jessica đang rất tò mò về những điều mà cô đã khám phá được. Rồi chợt Yuri im lặng, tạo nên một vẻ mặt nghiêm trọng vô cùng. Giọng nói cô bắt đầu trầm xuống...
"Nghĩa trang Seoul"
---------------------
CÁM ƠN ĐÃ THEO DÕI FIC ^^
...
HAPPY HALLOWEEN!!! ^^
...mình tung chap cũng đúng thời điểm nhỡ
Cho mình hỏi một câu nha: Có ai sợ khi đọc fic mình không dạ?
Bởi vì những nút thắt chưa thể gỡ nên còn nhiều điều ức chế, gây cảm giác khó hiểu. Chắc vì thế mà nhiều rd sẽ ngán cái fic nì, phần do văn phong mình không tốt nữa... Ôi! Một tương lai ảm đạm đang chờ đợi au và fic ... hic hic