1.

11.4K 625 234
                                    

Gun Atthaphan theo đuổi Off Jumpol, tất cả mọi người ai cũng biết.

Off Jumpol rất ghét Gun Atthaphan , tất cả mọi người ai cũng biết.

Kể cũng rất khâm phục cậu nhóc năm hai Gun Atthaphan, theo đuổi Off Jumpol nghe đâu ba năm trời, cũng bị Off Jumpol ghét bỏ ba năm trời. Chưa kể, Off Jumpol có rất nhiều fangirl cả trong và ngoài trường. Thế nên việc cậu bị bắt nạt là không thể tránh khỏi. Nhiều lần cậu xuất hiện trước mặt hắn với dáng vẻ bầm tím.

Ấy vậy mà Off Jumpol độc ác lắm. Hắn một cái liếc mắt cũng không nỡ bố thí cho cậu.

Gun Atthaphan thật ra nhiều lúc cũng thấy tình yêu của mình dành cho Off Jumpol rất mệt mỏi. Mệt cho cả cậu và cho cả người cậu yêu.

" Trăng sáng vô dụng, vô dụng vẫn sáng.
Em yêu anh vô ích, vô ích vẫn cứ yêu "

Gia đình của cậu hiện tại chỉ còn một mình cậu. Cha mẹ cậu đều đã mất trong một vụ rơi máy bay. Do ảnh hưởng vì hoàn cảnh mà cậu rất cố chấp về tình yêu.

Có một người bạn hỏi cậu : Tại sao lại cố chấp với tình cảm của Off Jumpol như vậy? Hắn đã không thích mình. Cớ gì phải mãi mãi bám theo?

Lúc ấy Gun Atthaphan chỉ cười : Không biết nữa. Có lẽ đã gặp được " cái hạn " của đời mình rồi.

Còn Off Jumpol, hắn cảm thấy Gun Atthaphan rất phiền phức. Những bữa trưa của cậu tặng rất phiền phức, những tin nhắn quan tâm của cậu cũng thật phiền phức, cả những chiếc ô cậu đưa khi trời mưa cũng thật phiền phức.

Hắn nghĩ mọi thứ về cậu đều phiền toái. Nhưng có những điều hắn không biết. Để tự tay làm bữa trưa cho hắn, Gun Atthaphan đã học nấu ăn rất lâu, rất lâu, đến mức tay cậu chi chít vết cắt . Để có thể gửi cho hắn một tin nhắn " Chúc ngủ ngon ", Gun Atthaphan đã lo lắng, hồi hộp rất lâu, rất lâu. Đưa cho hắn chiếc ô duy nhất, Gun Atthaphan đã chạy dưới mưa rất lâu, rất lâu.

Bạn bè của Off Jumpol đều thấy tất cả, bọn họ đều thấy được tình yêu Gun Atthaphan dành cho hắn. Hắn cũng thấy nhưng lại vờ như không biết, chỉ có thế hắn mới không cảm thấy tội lỗi mà tổn thương Gun Atthaphan.

Off Jumpol nhớ ngày mưa hôm ấy, hắn đừng dưới mái vòm trước cổng trường đợi tài xế nhà mình tới đón. Gun Atthaphan giống như lần trước, dúi vào tay hắn một chiếc ô màu xám, nhưng cậu không bỏ chạy như lần trước nữa. Chẳng biết cậu lấy dũng cảm ở đâu mà nhìn thẳng vào mắt hắn - việc trước đây còn không dám làm.

" Off Jumpol, anh ghét em lắm đúng không? "

Off Jumpol khi ấy còn chẳng thèm suy nghĩ, hắn ném chiếc ô cậu đưa xuống đất như ném đi trái tim chân thành mà cậu dành cho hắn.

" Đúng rồi. Thế nên cậu tốt nhất tránh xa tôi ra "

Dường như biết trước câu trả lời đau lòng của hắn, Gun Atthaphan cũng không bất ngờ, chỉ là nghe chính miệng hắn nói ra lời đau đớn khiến cậu thấy ngực trái nhói lên một cái.

Như hạ quyết tâm, Gun Atthaphan cúi đầu chào hắn rồi nặng nề đi về trong cơn mưa to.

Một ngày không bị Gun Atthaphan làm phiền, Off Jumpol thấy cuộc sống thật tươi đẹp.

/ offgun - full / nghe nói em đơn phương anhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ