Chap 199: Không cần ngừa thai

259 13 0
                                    



"Không đâu . . . . . . anh thật sự là một người cha tốt . . . . . ." Rất có ý thức trách nhiệm !

Nếu không thì anh đã kêu người giúp việc giặt đồ cho Lạc Dật rồi , cớ gì phải tự ép buộc bản thân làm thế ?! Cô hiểu anh , vì anh sợ sẽ lây nhiễm đến người xunh quanh .

Dùng phương thức này , ít nhiều anh muốn bảo vệ cô !

Chỉ một chút điểm nhỏ này đã khiến cô cảm thán anh , còn nhớ năm xưa , chính anh đã dẫn cô xỏ lỗ tai , từ năm cô mười hai tuổi cho đến khi cô trưởng thành , anh vẫn như cũ , tính cách không thay đổi , rất thích , rất thích người đàn ông này .

Bàn tay trắng noãn di chuyển tìm đến bàn tay màu đồng to lớn , cô dùng sức nắm chặt , nhìn chằm chằm gò má anh , nức nở nói :"Tuấn Khải , chỉ cần anh không đuổi em đi khỏi đây , em nhất định sẽ cùng anh sống chung một chỗ , về sau quyết không cãi nhau với anh . Chúng ta phải cố gắng chăm sóc tốt cho Lạc Dật , khiến thằng bé trở nên vui vẻ hạnh phúc . . . . . . Ưm . . . . . ."

Chợt anh ôm lấy gương mặt cô , hôn lên cánh môi đỏ mọng , trực tiếp cắt ngang lời nói kia , không thèm chừa chút hơi thở nào cho cô .

Trong lòng hoảng sợ , nhưng rồi cặp mắt cũng từ từ khép lại , chăm chú cảm nhận tình yêu của anh !

Cô sẽ không kháng cự , nếu kháng cự chỉ là tự làm khổ cảm xúc bản thân . Cô yêu anh , bởi vì anh không hề thay đổi , vẫn luôn là người con trai năm xưa !

Cảm giác hôn môi có lẽ chưa đủ , bàn tay to dần dần di chuyển , không ngừng vuốt ve , vỗ về thân thể nhỏ bé !

Anh buộc cô từng bước lùi về phía sau , chậm rãi tựa ghế sofa , thoáng tạo áp lực , đồng thời hôn hít , mất thế cân bằng , cả hai người ngã vào trong ghế .

Bàn tay anh sờ soạng eo cô , nhanh chóng kéo phẹc mơ tuya quần xuống ——

"Đừng. . . . . ." Mặc dù chìm đắm trong ái tình , cô vẫn một mực tỉnh táo , lấy tay mình đè tay anh lại .

"Hôm nay chắc được rồi , sẽ không còn đau nữa , một tuần trị liệu đủ lành rồi !"

"Không phải , chúng ta không nên ở đây , sợ rằng có người nhìn thấy !" Vương Nguyên đỏ mặt nhắc nhở

Đã vài ngày rồi chưa được thỏa mãn , anh sớm không còn nhịn nổi , chẳng may cô nói như thế khiến anh nhất thời kích động , trong đầu lập tức muốn cô :"Không sao , bọn nhỏ đều ngủ hết rồi . Hơn nữa bà Lạc cũng rất biết điều , hiểu rõ cách sống của tuổi trẻ , giờ này căn bản sẽ không ra ngoài . . . . . ." Vương Tuấn Khải hôn nhẹ Vương Nguyên , bình tĩnh trấn an , đồng thời kéo quần cô xuống . . . . . .
Ở trong phòng khách , hai người trẻ tuổi 'yêu đương vụng trộm' , không dám chuyển động quá mạnh , chỉ để lộ ra một phần cơ thể bên dưới , dần dần tiếp xúc với nhau , cố gắng đè nén rên rỉ , cọ xát thân mật thắm thiết , kích thích cùng với di chuyển , khiến cả hai người gần như lảo đảo . . . . . .
*****************************************************
Vương Tuấn Khải nói rất đúng , dù cho là như thế nào , chỉ cần Lạc Dật sống vui , khỏe mạnh , bọn họ cũng sẽ an lòng . Cuộc sống hiện tại rất vui vẻ , mỗi ngày đều phải cố gắng hưởng thụ !

(LONGFIC)(KAIYUAN)(H)TỔNG GIÁM ĐỐC À...ANH THẬT LÀ GIAN MANH ( Quyển 1 )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ