Chương 7
Bắc Sóc Phong
Trở lại Thiên Dạ Cung "Xa cách nhiều ngày", Vu Diệp cảm thấy có một loại cảm xúc dâng trào từ trái tim, là cảm xúc của Mộ Hàn Trọng, một loại tình tự không dễ nhận ra. Loại cảm xúc này tương tự với cảm xúc của người lữ hành sau nhiều ngày đi xa được quay về nhà mình, mặc kệ thế giới bên ngoài có bao nhiêu đặc sắc, chân chính có thể thả lỏng toàn thân toàn tâm, cũng chỉ có ở trong nhà mình mới cảm nhận được.
Thiên Dạ Cung ở trong lòng Mộ Hàn Trọng, hiện hữu giống như nhà. Mộ Hàn Trọng tuy rằng là người hoàng tộc, nhưng từ nhỏ đã sống ở Thiên Dạ Cung, được cung chủ đời trước nuôi lớn.
Vu Diệp một đường đi tới, nhìn cảnh vật cùng gặp gỡ vài người, đều không khác với những gì trí nhớ trong đầu lưu giữ. Thời điểm đi ngang qua một hồ nước, Vu Diệp bước chậm lại, liếc nhìn Khanh Nhan Ỷ Lôi bên cạnh một cái, hoài niệm nói: "Không biết các ngươi còn nhớ chuyện từng xảy ra ở đây năm đó không?"
Hai người liếc mắt nhìn nhau, dừng lại một chút, đều tự ý thức được hắn đang nhắc đến chuyện gì.
Năm đó Mộ Hàn Trọng rời xa phụ mẫu, bị đưa tới Thiên Dạ Cung, vừa tới mấy tháng đầu, luôn luôn cáu kỉnh. Có lần nháo đến đặc biệt lợi hại, liền chạy đến hồ nước này, ép buộc Mộ Vân Tiêu là cung chủ khi đó phải đưa hắn quay về kinh. Mộ Vân Tiêu dưới cơn nóng giận liền mặc kệ Mộ Hàn Trọng, Mộ Hàn Trọng không muốn mất mặt liền liều mạng nhảy thẳng xuống hồ nước. May mắn sau đó có Ỷ Lôi cùng Khanh Nhan cứu lên, mới giữ lại được một mạng. Nhưng sau đó hai người lại bởi vì vậy mà bị phạt.
Khanh Nhan hồi tưởng lại tình cảnh năm ấy, tuy rằng không biết vì sao hắn đột nhiên nhắc tới chuyện này, nhưng cũng đồng dạng hoài niệm: "Năm đó, chủ thượng ngài làm cho chúng ta thật lao tâm khổ trí."
"Khi đó còn nhỏ, đã quen được mẫu phi cùng phụ hoàng cưng chìu, không hiểu được dụng tâm của sư phụ..." Vu Diệp nhợt nhạt cười, bước chân vẫn không ngừng, nhìn thoáng qua hồ nước kia lần nữa, liền tiếp tục hướng tẩm cung chính mình đi đến.
Chỉ để lại Khanh Nhan cùng Ỷ Lôi vẻ mặt nghi hoặc ở phía sau, cùng với Khiếu Hoàn vẫn như trước không lộ biểu tình gì.
Vu Diệp trở lại tẩm cung của mình, bảo hai người Khanh Nhan Ỷ Lôi đi nghỉ ngơi, vừa định nói vài câu với Khiếu Hoàn vẫn luôn đi theo phía sau, liền bị một thân ảnh đột nhiên xuất hiện cắt ngang. Người nọ bước đi cực nhẹ, đợi Vu Diệp nghe được thanh âm, hắn đã quỷ mị xuất hiện ở trước mặt Vu Diệp, quỳ một gối, thấp giọng nói: "Chủ thượng."
Thanh âm của hắn trầm thấp khàn khàn, lộ ra một loại cảm xúc chân thực đến kỳ dị. Vu Diệp nghe tiếng hướng hắn nhìn lại, chỉ thấy người trước mắt toàn thân đen tuyền, trên mặt đeo mặt nạ quỷ đang nhe răng nanh.
"Sóc Phong?"
Tứ đại hộ pháp của Thiên Dạ Cung, Đông Khanh Nhan, Nam Khiếu Hoàn, Tây Ỷ Lôi... Cùng với Bắc Sóc Phong. Vu Diệp rốt cục cũng đã gặp được người cuối cùng.
"Vừa mới nhận được tin tức, các địa phận ở Bắc đường giờ Thân phản loạn. Loạn đản liên can với Hà Duyên Khâm, đã dựa theo phân phó của chủ thượng ngài, toàn bộ tiêu diệt."
BẠN ĐANG ĐỌC
MỘ HÀN TRỌNG - Huyền Chu
General FictionTác Giả: Huyền Chu Thể loại: Cổ trang, công xuyên không, ôn nhu phúc hắc chủ tử công x ẩn nhẫn thị vệ thụ (hộ pháp kiêm thị vệ), có ngọt có ngược, có H, HE. Cặp: Vu Diệp (Mộ Hàn Trọng) x Nam Khiếu Hoàn Gồm: 118 chương + rất nhiều phiên ngoại Nhà dịc...