Mặt trời lên cao chiếu những tia sáng xuyên qua khung cửa sổ, làn gió nhè nhẹ mang theo hơi lạnh bên ngoài làm Tiêu Chiến rùng mình. Thân thể theo bản năng mà tìm kiếm địa phương ấm áp.Vương Nhất Bác bị động mà tỉnh giấc, ánh mắt cậu mông lung nhìn cái đầu tóc đen mềm mại đang cọ trong lòng mình, hơi sửng sốt đưa tay chạm nhẹ một cái.
Tiêu Chiến giống như một con mèo nhỏ, cả người co cụm lại chui vào lòng Vương Nhất Bác, lâu lâu lại phát ra một tiếng hừ nhẹ, âm thanh êm ái làm người ta ngứa ngáy tay chân.
Không biết có phải do có Tiêu Chiến hay không, lần thức dậy này của Vương Nhất Bác không hề mang theo chút cáu kỉnh nào, chỉ cảm thấy rất yêu thích cảm giác này...
Tiếc là một tuần chỉ có một ngày chủ nhật thôi, anh ấy hết ngày hôm nay lại phải về nhà rồi.
(Haha :D)Cậu hạ người nằm xuống thấp một chút để có thể nhìn thấy gương mặt Tiêu Chiến, đầu ngón tay ấm áp di chuyển đều đều trên từng tấc da mặt anh.
Bỗng ngón cái cùng ngón trỏ siết lấy một bên má Tiêu Chiến, xúc cảm mềm mại nhẵn nhụi này làm Vương Nhất Bác thật muốn mạnh tay mà miết một cái, đến khi nào đỏ lên thì mới thôi.
Nhưng làm như vậy sẽ bị Tiêu Chiến đạp ra khỏi giường mất ! Với lại cậu cũng không muốn để anh phải chịu đau~
Thở dài một hơi, cậu chậm chạp vén chăn rời giường, trước khi đi còn cẩn thận chỉnh lại góc chăn cho Tiêu Chiến, tránh cho anh bị lạnh.
Vật lộn vệ sinh cá nhân một hồi, trông ra vẫn thấy Tiêu Chiến ngủ đến không biết trời trăng gì, cậu bật cười tiến lại gần hôn một cái lên trán anh.
"Ham ngủ như vậy, em mà bán anh đi thì anh cũng không biết gì..."
Dù gì cũng đã lỡ dậy rồi, không bằng chuẩn bị bữa sáng cho ấy luôn đi! Vương Nhất Bác nói thầm.
Cậu không biết nấu ăn, nhưng vì Tiêu Chiến, cậu vẫn muốn thử một chút.
Nghe đồn cái này gọi là "bữa sáng tình yêu" a...
Đặt ngang chiếc điện thoại đang phát video hướng dẫn nấu ăn, Vương Nhất Bác xắn tay áo rửa mấy cây hành, động tác trúc trắc chậm rãi, như là sợ mấy cây hành bị đau.
Vung nồi, đũa, các thứ linh tinh bày loạn xạ trên bàn không theo một trật tự nào, quả thực là loạn như ổ chuột cũng không ngoa!
"Thịt bò nên bằm nhỏ ra, có thể ướp với một chút hạt tiêu..." Cả căn bếp chỉ có chiếc điện thoại đang phát ra âm thanh duy nhất.
Bằm nhỏ ra? Vương Nhất Bác nhìn trên màn hình, lại nhìn một chút chỗ thịt bò của mình. Cái kích thước này đại khái cũng khoảng 3cm đi, chỉ lớn hơn trong video hướng dẫn "sương sương" thôi mà.
"Ùng ục" chiếc nồi trên bếp sôi sùng sục, lượng nước bên trong quá nhiều khiến nước trào ra, chảy dài từ bếp xuống nền.
"!!!" Người nào đó hốt hoảng quay lại, tay trần trực tiếp chạm vào nắp nồi, lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng làm cho thất kinh mà rụt tay lại.
![](https://img.wattpad.com/cover/214348262-288-k51087.jpg)