Editor: Kẹo Mạch Nha
Tống Nhiễm đồng ý với Lục Mộ Trầm là ở lại nhà anh một đêm, sau khi cô giáo tuyên bố nghỉ, liền thu dọn sách vở, cùng với Lục Mộ Trầm về nhà.
Buổi tối, mẹ Lục cố ý nấu một nồi canh cá trích.
Nước canh có màu trắng sền sệt gióng như sữa bò, bên trên rắc ít rau thơm xanh non, màu sắc mê người, mùi hương tỏa ra càng làm Tống Nhiễm thèm.
Cô liếm liếm miệng, không nhịn được khích lệ: "Bác, canh cá trích này thơm quá nha."
Mẹ Lục thích được người khác khen tay nghề tốt, phá lệ hưởng thụ, cười nói: "Cảm thấy thơm thì ăn nhiều một chút, mỗi ngày cháu đều dụng tâm học bài, đúng lúc uống nhiều canh cá một chút để bồi bổ trí nhớ."
Nói xong, liền cầm bát của Tống Nhiễm lên, tri kỷ giúp cô múc một bát canh cá.
Tống Nhiễm vội duỗi tay nhận lấy, không ngừng nói cảm ơn.
Mẹ Lục nở nụ cười: "Cháu đấy con bé này, đến bây giờ còn khách khí với bắc như vậy." Nói xong, lại bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu: "Mau uống đi, cẩn thận nóng đấy."
Tống Nhiễm gật gật đầu, cúi đầu ăn canh.
Nghĩ đến mấy ngày nay mình ở Lục gia, bác Lục chiếu cố mình, trong lòng Tống Nhiễm thập phần cảm kích, không khỏi ngẩng đầu lên, nhìn mẹ Lục, phá lệ tôn kính mà cảm kích mà nói: "Bác, mấy ngày nay ở đây, làm cho bác thêm không ít phiền toái, thật sự cảm ơn bác."
Mẹ Lục không thích Tống Nhiễm như vậy, nói: "Nói cái gì đấy, thật là."
Lại nói: "Ngày mai cháu thật sự phải đi sao? Nếu không ở lại vài ngày."
Mẹ Lục thập phần không bỏ được Tống Nhiễm, ngược hi vọng cô có thể luôn ở lại đây.
Tống Nhiễm mỉm cười, nói: "Thật ạ, bác, ngày mai bố cháu về rồi."
Tống Nhiễm vội vàng về nhà chăm sóc bố, mẹ Lục lại muốn Tống Nhiễm ở lại nhưng cô không ở lại được, thở dài, nói: "Sau khi về nhà, ngàn vạn phải tự chăm sóc tốt cho chính mình, cháu xem cháu thật sự quá gầy, nhớ rõ sau này mỗi bữa phải ăn nhiều, phải tranh thủ béo lên một chút."
Tống Nhiễm không ngừng gật đầu: "Cháu cảm ơn bác, cháu sẽ chăm sóc cho mình thật tốt."
Mẹ Lục thật sự đối tốt với cô, nhưng bà đối với cô càng tốt, thì cô càng chột dạ bất an.
Việc làm thêm ở quán bar, cô vẫn luôn nói dối không dám nói, sợ mẹ Lục biết rồi, sẽ cho rằng cô là cái loại con gái hư hỏng không đứng đắn không thích cô nữa.
Nghĩ đến khả năng mẹ Lục sẽ không thích mình, trong lòng có cảm giác khó có thể tiếp thu, lập tức lo lắng đến nỗi tâm trạng ăn cơm cũng không có.
Cơm nước xong, Tống Nhiễm muốn giúp dọn bát đũa, bị mẹ Lục giữ lại,: "Cháu đừng vội, cùng A Mộ lên tầng chơi đi, khó có lúc được nghỉ, nghỉ ngơi cho tốt."
Mẹ Lục thật sự coi Tống Nhiễm như con gái ruột, việc gì cũng không cho cô làm.
Mỗi lần thấy cô, liền không nhịn được nhớ việc cô còn bé mà phải nuôi gia đình, phá lệ chua xót, hận không thể đối với cô tốt một chút, lại tốt hơn một chút.
BẠN ĐANG ĐỌC
[DROP] Trêu Chọc Vào Lòng Anh - Nghê Đa Hỉ
RomanceNguồn convert: Wikidich Tên gốc: Liêu Hắn Nhập Hoài Tác giả: Nghê Đa Hỉ Editor: Kẹo Mạch Nha Thể loại: Ngôn Tình, Hiện Đại , HE , Tình cảm , Ngọt Sủng Tống Nhiễm lần đầu tiên nhìn thấy Lục Mộ Trầm, liền nghĩ muốn anh thành của riêng mình. Vì thế bắ...