Chương 2

7.7K 555 19
                                    

Sau ngày chủ nhật hiếm hoi được ở nhà cùng Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến liền lại bận rộn với công việc. Kỳ thực, anh hiểu mối quan hệ giữa anh và Vương Nhất Bác vẫn còn một cái rào barie tùy lúc lên xuống mà ngăn cản anh bước qua. Bởi vì dưới lớp màu tình yêu ngọt ngào này chính là mối quan hệ thực tế - bao nuôi.

Vương Nhất Bác chưa từng cho anh một ranh giới xác định về mối quan hệ thực sự này. Hắn cho anh yêu thương, cho anh cưng chiều, cho anh một tình yêu đẹp. Nhưng chính anh luôn cảm thấy, bọn họ yêu nhau, nhưng tồn tại lại là trên mối quan hệ thỏa mãn thể xác.

"Tiểu Tiêu, đã trang điểm xong chưa?"

Tiêu Chiến giật mình thoát khỏi dòng suy nghĩ đáp lại câu hỏi, "Chị Ngọc, sắp xong rồi."

Thợ trang điểm giơ ngón tay cái với anh, còn tấm tắc khen, "Cậu rất đẹp rồi, tùy tiện dặm chút phấn với vẽ mắt là đã lột tả được khí chất rồi. Tôi làm trong nghề này gần chục năm, chưa gặp qua minh tinh nào trang điểm đơn giản đã lột tả được khí chất như cậu đâu. Hiếm lắm đấy."

Tiêu Chiến cười cười, "Cảm ơn chị."

Xong xuôi rồi soi gương một lượt mới ra khỏi phòng trang điểm, hôm nay anh dự một sự kiện tuyên truyền phim mới, bộ phim này anh chỉ đóng vai khách mời mà thôi. Chính là yếu tố gây bất ngờ cho bộ phim.

Tiêu Chiến thấy Phương Thu Ngọc đứng bên ngoài, gọi một câu: "Chị Ngọc tìm em?"

Phương Thu Ngọc thấy Tiêu Chiến ra, nhét điện thoại vào tay anh, "Nghe đi, Vương tổng gọi đó. Tránh chỗ đông người một chút, hiểu chưa?"

Tiêu Chiến nghe là Vương Nhất Bác gọi, vui vẻ cầm điện thoại chạy tới một góc khuất mới nghe máy.

Không biết hai người họ nói gì, nhưng lúc Tiêu Chiến quay trở lại thì vô cùng vui vẻ. Cười đến nỗi hai khóe mắt đều cong hết cả lên.

Phương Thu Ngọc tò mò hỏi, "Chuyện gì mà vui thế?"

Tiêu Chiến rỉ tai cô nói nhỏ, "Ông chủ Vương nói mới trúng thầu một khu đất vô cùng tốt. Sau khi hoàn thành các thủ tục chuyển giao, cuối tuần sẽ mang em đi du lịch."

Phương Thu Ngọc kinh ngạc, "Vậy phải chúc mừng em rồi. Chưa bao giờ thấy Vương tổng dụng tâm như vậy đâu. Mau đi đi, đến giờ rồi. Chị ở trong xe đợi em. Sau đó đẩy lịch trình lên một chút, nhất là những lịch trình quan trọng, cố gắng hoàn thành trong tuần này, như vậy em sẽ có 3 ngày để vi vu đi du lịch."

Tiêu Chiến: "Chị Ngọc, vất vả rồi. Khi nào trở về nhất định mang quà tặng chị."

Phương Thu Ngọc xua tay, "Đừng dẻo miệng với chị, mau đi đi."

Tiêu Chiến đi rồi, Phương Thu Ngọc lại gọi điện cho Vương Nhất Bác, "Vương tổng, anh thấy không? Cậu ấy thực sự rất giống với người đó. Anh có chắc là bản thân đang yêu cậu ấy, chứ không phải từ cậu ấy tìm kiếm một bóng hình khác hay không? Đứa nhỏ này, từ lúc xuất đạo tôi đã dẫn dắt, tình cảm vô cùng tốt. Cũng rất hoạt bát, hay nói hay cười, tôi đặc biệt thích. Cho nên, hy vọng anh nên có những suy nghĩ thích hợp, nếu không thể dùng chân thực tình cảm đối với cậu ấy được. Có thể sớm buông tay. Con đường phát triển của cậu ấy bây giờ tương đối tốt, bộ phim cậu ấy đóng khoảng thời gian trước kia đang bàn bạc thời gian chiếu. Có thể là rất nhanh sẽ được chiếu thôi. Tới khi đó cậu ấy thực sự sẽ trở thành một tiểu minh tinh tương lai triển vọng."

[ BJYX ] Áp Má Lên Tay AnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ