Chương 4: Các con chính là món quà tuyệt vời nhất

28 1 0
                                    

Dứt lời nói, Trình Hải An liền vui vẻ trở lại.

"Được, chờ các con lớn lên nuôi dưỡng mommy!" Hải An nói, có 2 đứa trẻ bên cạnh là niềm hạnh phúc của cô, không uổng phí cô vất vả hạ sinh chúng.

Cung Diệu liếc nhìn 2 người một cách nhàn nhã, vì Cung Diệu không làm được như vậy giống Cung Duyệt.

"Mommy, chúng ta không về thăm ông ngoại sao?" Cung Duyệt hỏi.

Nói tới đây, Hải An nhớ lại bảy năm trước.

Hôm đó, cô quay về, bố cô đã mang theo một người phụ nữ khác bên cạnh.

Cô không trách ông bạc tình, nhưng cảm thấy không xứng đáng với cái chết của mẹ mình.

Bên cạnh ông bây giờ đã có người phụ nữ khác, cô không thể thích nghi được, vì thế nên đã lựa chọn bỏ ra nước ngoài .

"Duyệt Duyệt, đem hành lý của em về phòng đi!" Cung Diệu bỗng nhiên mở miệng.

Cung Duyệt nghe vậy, tựa hồ hiểu được ý của anh trai, lúc này mới nghe lời gật gật đầu, kéo hành lý của mình về phòng.

Lúc này, Cung Diệu nhìn Hải An, do dự một lúc mới mở miệng, "Mommy, em còn nhỏ, mommy đừng tức giận...."

Cung Diệu nghiêm trang an ủi cô, Hải An sao có thể tức giận được chứ, lập tức nở nụ cười, "Mommy không có tức giận, có các con chính là món quà tuyệt vời nhất đối với mommy!"

Cung Diệu cười.

Thấy nụ cười như vậy, Hải An có chút sửng sốt.

Hai bảo bối của cô, Cung Duyệt cực kỳ giống cô, nhưng trái lại Cung Diệu lại không giống cô.  Đôi khi cô suy nghĩ, liệu có phải giống người đàn ông kia....

Cung Diệu khi lớn lên cũng không tồi, vì thế nên mới đáng yêu như vậy!

"Mommy làm sao vậy?" Cung Diệu nhìn Hải An nhìn mình đến thất thần, nhịn không được mở miệng.

"Không có gì, con tới đây dọn dẹp phòng đi!" Hải An mở miệng.

Cung Diệu gật đầu, đi tới gọi Cung Duyệt, ba người bắt đầu dọn dẹp căn phòng.

Cũng may nơi này cũng sạch sẽ, chỉ quét dọn đơn giản, đem đồ vật trang trí với nhau là xong.

Sau khi dọn dẹp xong, Cung Diệu mở miệng, "Mommy, tủ lạnh thứ gì cũng không có!"

Hải An suy nghĩ một chút, mở miệng, "Mommy sẽ cùng Cung Duyệt đi mua!"

"Vâng!"

"Con có cần mua gì không?"

Lúc này, Cung Diệu từ trong phòng đi tới, trực tiếp đem một tờ giấy cho cô, trên giấy viết yêu cầu đồ cần mua.

"Cho mommy đỡ phải quên!" Cung Diệu nói.

Đứa con trai này làm việc là đâu vào đấy, làm cho cô thấy thân làm mẹ nó thật hổ thẹn...

Nhưng Hải An đã quen với việc này, cô gật đầu, "Được, mẹ đã biết!" Cầm lấy tờ giấy, Hải Lan liền ra khỏi cửa.

Cung Duyệt vừa nghe nói mommy muốn đi ra ngoài, lập tức tỉnh táo tinh thần, "Anh hai, vậy anh ở nhà dọn dẹp nha, em cùng mommy đi ra ngoài chơi!" Nói xong, Cung Duyệt mang giày, hí hửng cùng Hải An ra cửa, bất quá cũng không rời búp bê Barbie trên tay làm bạn đồng hành.

May mắn thay, gần căn hộ có một siêu thị, Hải An giấu không được vẻ vui vẻ. Vị trí này thật tốt, tiện lợi cho việc đi khắp mọi nơi, siêu thị càng tiện. Nếu đưa Cung Diệu đến đây quả là tuyệt vời.

Hải An dắt Cung Duyệt đi vào siêu thị, Hải An đẩy xe, nhìn tờ giấy mà Cung Diệu đưa cho rồi tìm kiếm đồ vật mà muốn mua sau đó bỏ vào xe đẩy.

Do đồ vật quá cao, Cung Duyệt chưa bao giờ nghĩ sẽ gây rắc rối cho mommy, nhìn sang người bên cạnh ngọt ngào kêu một tiếng, "Anh ơi, đồ vật cao quá, có thể giúp Duyệt Duyệt lấy có được không ạ?"

Vì thế, đồ vật được lấy xuống một cách thuận lợi, lại còn được mọi người khen ngợi, đáng yêu, xinh đẹp a, gì đó....

Cung Duyệt không đề cập đến sự thích thú mà chỉ làm nũng, ngay cả Hải An đều bất đắc dĩ lắc đầu.

[EDIT] Phúc hắc song bảo bối: Đoạt lấy tổng tài làm daddyWhere stories live. Discover now