14

7.5K 699 20
                                    

Tối đó Jimin ngủ trên ghế sofa. Jeongguk cũng không đề nghị gì, và anh không muốn chiếm không gian của người rapper, hơn nữa Jeongguk đang bị bệnh.

Jimin thức dậy từ sớm để chuẩn bị đồ ăn sáng cho Jeongguk. Hôm nay là một ngày đẹp trời tại New York, con đường vẫn luôn bận rộn như mọi khi.

Jimin đã nấu ăn xong và chậm rãi đi vào phòng ngủ kiểm tra Jeongguk.

Cánh cửa khẽ mở nên Jimin dừng lại bên ngoài. Tấm màn cửa dày che lấy ánh nắng mặt trời từ cửa sổ vì vậy căn phòng vẫn còn tối. Jeongguk được quấn lấy bởi chiếc chăn ấm, những lọn tóc đen của cậu khẽ lấp ló.

Jimin chậm rãi đi vào phòng, và anh đặt tay mình lên trán Jeongguk. Thân nhiệt của cậu đã lắng xuống từ tối qua. Jimin thở phào nhẹ nhõm.

Jeongguk trông rất bình yên khi ngủ. Lòng ngực cậu phập phồng, đôi môi cậu hé mở. Cậu vẫn trông cực kỳ đẹp trai, và trái tim Jimin nhói lên.

Jimin giật mình khi anh nghe tiếng gõ cửa. Và anh thấy Jeongguk xoay người, như là cậu sẽ bị đánh thức bởi tiếng động đó.

Jimin nhanh chóng rời khỏi phòng và tiến ra phía cửa, có chút tò mò ai là người gõ cửa bởi vì ngoài những nhà sản xuất và nhạc sĩ mà cậu làm việc cùng ra thì Jeongguk không thật sự có ai là bạn thân ở New York.

Jimin nhẹ nhàng mở cửa và mắt anh mở to khi anh nhìn thấy một người phụ nữ quen thuộc.

Bà mặc váy bút chì cùng với áo cổ lọ màu kem, là người phụ nữ đã ngồi kế bên Jimin trên máy bay.

"Jimin." Bà vui vẻ nói, giống như bà không ngạc nhiên hoặc là đã đoán trước được anh.

"Uh—"

Jimin nghe tiếng bước chân phía sau mình và Jeongguk chen vào Jimin từ phía sau, lấp ló nhìn. Đôi mắt ngáy ngủ của cậu sáng lên. "Mẹ!"

Jimin tái mặt khi nghe điều đó.

"Chào con yêu." Người phụ nữ, mẹ của Jeongguk, mỉm cười.

Jimin nhanh chóng nhường đường, mở cửa rộng ra. Mẹ Jeongguk cười thầm, và bước vào nhà.

Jimin vẫn còn sốc khi anh đóng cửa lại.

"Mẹ đến khi nào vậy?" Jeongguk trầm giọng, hỏi.

"Tối qua. Nhưng mẹ biết có người nào đó sẽ đến đây chăm sóc con nên mẹ nghĩ mẹ nên nghỉ ngơi một chút ở khách sạn."

Bà quay mặt nhìn Jimin. "Rất vui được gặp lại con. Bác là Jeon Junghwa, mẹ của Jeongguk."

Một khi Jimin đã thoát ra khỏi cơn sốc, anh ngay lập tức cúi chào. Ít nhất là 3 lần. "Ôi chúa ơi. C-con đã không nhận ra bác—"

"Khoan đã," Trán Jeongguk nhăn lại. "Hai người gặp nhau rồi sao?"

"Mẹ và cậu ấy đã ngồi cạnh nhau trên máy bay đó, con yêu." Junghwa ngọt ngào nói. "Jimin đã trông rất lo lắng."

Jeongguk bối rối, nghiêng đầu.

"Đừng lo lắng về điều đó, Jimin-ssi. Bác cũng có chút thất vọng về thằng con trai của bác đây, nó chẳng thèm đưa cho cháu coi ảnh bố mẹ nó luôn." Junghwa trêu chọc nói.

#askjeongguk, pt.2 | kookminNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ