37

5.3K 526 23
                                    

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Tối hôm đó Jimin đã ngủ rất trễ vì suy nghĩ về Jeongguk

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Tối hôm đó Jimin đã ngủ rất trễ vì suy nghĩ về Jeongguk. Trái tim anh nặng trĩu bởi vì anh và Jeongguk đã cãi nhau và Jeongguk thì lại ở nước ngoài.

Thật may khi anh đã chìm vào giấc ngủ sau khi ôm ấp chú cún golden retriever của cả hai, Tokyo.

Jimin sau đó tỉnh giấc khi anh cảm thấy ai đó đang hôn lên vai mình. Chắc chắn đó không phải Tokyo, vì Tokyo không có đôi môi mà mang lại cảm giác nhẹ như lông tơ được.

Jimin quay lại, vẫn còn hơi mất phương hướng và buồn ngủ.

Jimin ngửi thấy mùi hương của máy bay, và anh mở to mắt ra, nhưng trước khi anh có thể nhìn thấy người đó, người con trai đã ôm lấy anh trong vòng tay mất rồi.

"Em xin lỗi." Jeongguk thì thầm, giọng nhỏ nhẹ.

Jimin ôm đáp trả cậu. "Mấy giờ rồi?"

"Bốn giờ sáng. Chỉ là em.. không thể ngủ khi nghĩ đến việc em khiến anh lo lắng nên là em.. bắt ngay chuyến bay kế tiếp để về nhà. Em xin lỗi vì đã đánh thức anh. Xin lỗi vì đã trở nên vô tình và làm anh lo lắng. Em xin lỗi vì—"

Jimin dựa vào để hôn chụt vào môi Jeongguk. "Công việc của em như thế nào rồi?"

"Vấn đề chính đã được sửa chữa trong khoảng thời gian em ở đó rồi. Em có thể làm việc ở nhà với những thay đổi nhỏ."

Jimin mỉm cười với điều đó. "Vậy thì hãy đến đây và đi ngủ thôi."

Jeongguk gật đầu, cởi bỏ chiếc áo khoác và đôi boot. Cậu nằm lên giường với Jimin và hôn lên trán anh. "Em đã rất nhớ anh."

"Anh nhớ em nhiều hơn." Jimin lẩm bẩm trước khi anh và Jeongguk bình yên chìm vào giấc ngủ.

#askjeongguk, pt.2 | kookminNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ