Chương 45: Ta là cái rắm

1 1 0
                                    

"Cô nương ngươi đừng đa nghi, ta chỉ là đơn thuần muốn thả ngươi đi mà

thôi. Tuyệt đối không có ý gì khác. Ngươi yên tâm ra đây đi."

Tiểu Vũ nghe vậy, đôi mắt châu ngọc vừa chuyển, chợt cao hứng. Đứng lên đi

tới nơi ánh sáng, quả thật nhìn thấy bên ngoài chỉ có Túc Thanh đứng ở

đó, sắc mặt tựa hồ có chút không tốt lắm. Trong lòng đột nhiên dâng lên

một trò đùa quái đản, đắc ý nói: "Ngươi để cho ta ra ngoài ta liền ra

ngoài sao? Ban đầu ngươi nhốt ta như vậy, cũng không thèm hỏi ý kiến của ta nha. Hiện đúng lúc, Tiểu Vũ tỷ tỷ của ngươi đột nhiên cảm thấy chỗ

này vô cùng tốt, mênh mông rộng lớn, rất là thoải mái."

Lời kia vừa

thốt ra, chỉ thấy sắc mặt Túc Thanh kia càng thêm khó coi mấy phần. Tiểu Vũ che miệng lại cười hắc hắc không ngừng, nghĩ thầm, ngươi nha, nói

nhốt ta liền nhốt ta, không cho ngươi chút màu sắc, ngươi liền coi Tiểu

Vũ ta, tỷ tỷ của ngươi là người dễ khi dễ.

Túc Thanh bất đắc dĩ,

trong lòng lo lắng đến an nguy của Tam ca, giờ phút này bất chấp tất cả, trực tiếp mở miệng đối với Tiểu Vũ giải thích: "Cô nương, ngươi nể mặt

tại hạ một chút, Túc Thanh sẽ bồi tội với cô nương. Cầu xin ngươi mau ra đây thôi. Thực không dám dấu diếm, đồng bọn của ngươi tới tìm ngươi,

tại hạ bởi vì nhất thời tức giận, bảo họ quay về. Không nghĩ tới bọn họ

lại bắt Tam ca của ta, là Túc Thanh lỗ mãng, chớ nên chấp nhặt tại hạ,

hôm nay chỉ cầu cô nương ngươi thương xót, khẩn trương ra đây nói với

bọn họ một câu, để cho Tam ca của ta bình an trở về."

Tiểu Vũ vốn là muốn cố ý trêu Túc Thanh một lần mà thôi, không nghĩ khi nghe Túc

Thanh nói ra những lời này, nhất thời cả kinh trợn to mắt. Cái gì? Đồng

bọn của nàng tới tìm nàng? Đồng bọn? Chẳng lẽ là Chung Quỳ mang theo

Tiểu Hắc Tiểu Bạch tìm tới? Nghĩ tới bọn họ phát hiện nàng mất tích, lúc này mới truy tìm đến. Nghĩ tới boss Lưu Quang sau khi biết chuyện này

chắc chắn sẽ dùng cặp mắt mê chết người kia càn quét nàng. Tiểu Vũ phỏng đoán đủ loại kết cục thê thảm. Lại không nghĩ rằng Lưu Quang sẽ đích

thân vì tìm nàng mà đến, bổn tôn ngay tại Lạc phường này. Xong rồi xong

rồi, Tiểu Vũ mãnh liệt run rẩy, không giống như vừa nãy rất đắc ý. Túc

Thanh thấy Tiểu Vũ không có động tĩnh, trong lòng càng thêm lo lắng.

Không khỏi hô lớn: "Cô nương, chỉ cần ngươi khuyên bọn họ thả Tam ca của ta, Túc Thanh liền mặc cho ngươi xử trí. Dù là ngươi câu hồn phách của

Diêm vương phúc hắc vương phi gây rối (Mạt Chi Ly)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ