Thời niên thiếu - Chương 2

5.2K 605 23
                                    

Cửa hàng Star Pizza luôn đóng cửa vào đúng mười một giờ tối mỗi ngày, hôm nay Mark Lee phụ trách ca tối.

Đồng nghiệp đang dọn bàn ăn và quầy thu ngân, còn anh phụ trách lau dọn trong phòng bếp, dọn xong đồ ăn thừa, ném vào thùng rác ở con ngõ nhỏ đằng sau cửa hàng, sau đó mới đi ăn cơm tối.

Bữa tối hôm nay của Mark Lee là pizza mà cửa hàng còn dư lại, chỗ họ làm ăn rất tốt, ít khi có pizza thừa, nhưng mỗi lần nếu còn thừa nhân viên đều được mang về, cuộc sống cũng dễ chịu hơn, đối với Mark Lee mà nói, có thể tiết kiệm được chút nào hay chút ấy.

Cho dù bây giờ anh chỉ sống một mình, chỉ phải lo cho bản thân, nhưng cũng là kiểu sống một mình theo nghĩa đen, phải tự lo tiền thuê nhà, tiền học. Một đứa trẻ vị thành niên như Mark Lee phải tự lăn lộn lo cho cuộc sống của mình.

Cha của Mark Lee, vào ba tháng trước, đã biến mất không thấy tăm hơi, có lẽ đây là lần thứ một ngàn lẻ một rồi cũng nên.

Từ nhỏ tới lớn đều như thế, chỉ để lại chút tiền rồi biến mất, rồi lại trở về bất cứ lúc nào, Mark Lee đã quen rồi.

Mark Lee ngồi ở con ngõ đằng sau cửa hàng ăn pizza, cách đây không xa là một vũ trường xa hoa bậc nhất thành phố này, một chén rượu ở nơi ấy có thể tiêu tốn tiền lương cả tháng của một người lao động bình thường, những ai ra vào nơi này đều là người có tiền. Đôi khi, những người kia cũng có thể dắt nhau tới con ngõ này làm tình.

Mà khi ấy, Mark Lee sẽ đứng ở đó, tiếp tục im lặng thu dọn rác rưởi trong bếp, như thể hết thảy đều không liên quan gì đến mình.

Nơi ấy không phải là thế giới của anh.

Ngay tại thời điểm Mark Lee đang ăn pizza, đột nhiên nghe thấy bên cạnh vang lên tiếng bước chân.

Anh xoay người lại theo bản năng.

Trước mặt Mark Lee xuất hiện một nam sinh, mặc áo hoodie màu đỏ, mái tóc rối tung, xem ra là vội vàng chạy tới, trong tay nam sinh còn cầm theo mấy chai nước.

Mà nam sinh này, Mark Lee rất quen, bởi vì cả một tháng qua mỗi ngày anh đều gặp cậu, bất kể là lúc nào.

Nam sinh thận trọng bước tới, sau đó do dự ngồi xuống bên cạnh anh, rồi lại đưa một lon nước có ga mà cậu vẫn ôm trong lòng, nhìn anh bằng ánh mắt rụt rè nhưng lấp lánh như sao trời.

Mark Lee không nhận, anh chỉ nhìn chằm chằm vào thiếu niên kia, rất lâu sau mới khẽ nói:

"Lee Donghyuck, cậu làm như vậy thú vị lắm à?"

Nam sinh tên Lee Donghyuck này đột nhiên rất hay xuất hiện trong đời anh một cách khó hiểu.

---------------------

Vì sắp thi học kì, Mark Lee xin nghỉ mấy ngày để ôn tập, sau đó mới tiếp tục đi làm.

Buổi chiều anh mới nhận một đơn đặt hàng online, vừa ghi chép xong xuôi giao cho bên bếp, đồng nghiệp đã nói: "Không phải một tiếng trước người này vừa mới đặt hàng à, đã mấy ngày liên tiếp rồi."

"Vậy sao." Mark Lee thuận miệng đáp lại.

"Lát nữa anh tan làm rồi, nếu đồ ăn ra thì Mark đi giao nhé."

[Edit][Longfic | MarkHyuck] Pizza Boy (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ