Sau khi nói lời tạm biệt —— Sodagreen (Tô Đả Lục)
————
Tiểu học?
Vương Nhất Bác dừng xe, nhướng mày nhìn lũ trẻ trong những bộ quần áo nhỏ nhắn xinh xắn đường đối diện lao ra khỏi cổng trường và chạy về phía ba mẹ chúng. Sao có thể nhận nuôi một đứa trẻ lớn như vậy...cậu vẫn cho là đến nhà trẻ đón người.
Chẳng lẽ, nhận nuôi lúc còn ở nhà trẻ, giờ đã học tiểu học?
...
Cũng có thể, dù sao cũng hai năm rồi.
Dù sao cũng chính tay cậu đẩy anh đi, có lý do gì để ngăn cản anh ấy bắt đầu cuộc sống mới chứ?
Vương Nhất Bác như bị nhói lòng trước nụ cười của lũ trẻ ngoài cửa kính ô tô, vô thức quay phắc đầu đi nhìn xuống vô lăng, vẻ cay đắng nhíu mày và hít mũi đó hoàn toàn rơi vào trong mắt Tiêu Chiến ngồi bên cạnh.
Đau không? Anh nghĩ.
Giống như cầm chặt một trái cam sần sùi, vị đắng của vỏ cam thấm vào da, bay vào khoang mũi, nó không đau nhưng châm chích một cách khó chịu, hương tinh dầu lại gợi lên một niềm vui bị bóp méo.
Nhìn lướt qua cửa có một cô bé mắt xanh cột tóc hai chùm chạy tới, Tiêu Chiến bật người đi xuống xe, vịn cửa xe gọi lớn.
"Anna!!!"
"Sean!!!"
Anh ấy đổi tên rồi?
Vương Nhất Bác cũng xuống xe, nhìn cô gái nhỏ đang nắm chặt quai đeo cặp, lanh lợi nhìn trái phải không có xe, đôi giày da nhỏ chạy bịch bịch tới chỗ Tiêu Chiến, được Tiêu Chiến bắt lấy bế lên ôm vào ngực, Anna hôn một cái chụt lên mặt anh, rất thân mật, rất dính người.
Rất hạnh phúc, cậu cười khổ.
"This is Uncle Wang"
Tiêu Chiến nghiêng người sang bên cạnh chỉ vào Vương Nhất Bác, Vương Nhất Bác cười ra dấu ngoặc, đặt tay vào ngực trái khom người, dáng vẻ rất nghiêm túc cúi chào: "Hello, my princess"
Anna rất thích cậu, nhưng lại xấu hổ, xoay người nhào vào lòng Tiêu Chiến, Tiêu Chiến trêu cô bé da mặt mỏng: "Ok, let's go. We are going to meet daddy!"
Đi cùng cô gái nhỏ đến ghế sau, nguồn nhiệt bên cạnh không còn, Vương Nhất Bác cảm thấy hơi lạnh lẽo. TIêu Chiến vừa cười hỏi Anna về những điều thú vị xảy ra ở trường trong tuần này, vừa quan sát vẻ mặt của người lái trong gương chiếu hậu. Mấy năm nay cậu trầm ổn hơn, vẫn làm chút việc phục mệnh vì tiền, chuyện tính mạng như ngàn cân treo sợi tóc từng trải rất nhiều, gặp những thứ tình yêu hời hợt, đa số đều việc quen thì dễ làm bất động thanh sắc.
Cũng có thể là thực sự không quan tâm. Tiêu Chiến nghĩ.
Theo điều hướng đến chỗ cần đến, Vương Nhất Bác mới nhận ra là không phải nhà hàng gì cả, mà là một dinh thự. Lan can cong cong uốn lượn, cổng sắt lớn kiểu gothic, đường xe chạy dài, là vị trí mà mình phấn đấu cả đời cũng không có được.
BẠN ĐANG ĐỌC
[EDIT/BÁC CHIẾN/BE] NGÀY NÀY NĂM ẤY - TƯƠNG BẮC
FanficTên truyện: Ngày này năm ấy Tên khác: This day that year Tác giả: Tương Bắc - 将北 Độ dài: 11 chương Editor: Bạch Miêu 9791 http://willingtothenorth.lofter.com *Chú ý: OOC Tóm tắt: "Do me a favor" Những năm tháng vắng bóng anh, đến tận bây giờ em vẫn...