(6)

369 45 3
                                    



Hai ngày sau đó, rất nhiều nhà có con gái đến phủ đường gióng trống kêu oan.


Thậm chí, có người vừa nuốt nước mắt vừa nói, con gái bà ấy bị kẻ xấu cưỡng hiếp, uất ức đến sinh bệnh mà mất, kẻ thủ ác lại vẫn nhởn nhơ tiếp tục sống tốt, bà không cam tâm cũng không dám đi kiện. Kẻ thủ ác gia thế giàu có, kiện tụng khác nào châu chấu đá xe, nay có cơ hội mới dám lần nữa kêu oan, để con gái được yên nghỉ.


Một người đàn ông trung niên, khuôn mặt gầy gò hốc hác, đến gióng trống lại để kêu oan cho con trai. A Đinh nhà ông là đứa cháu duy nhất của dòng họ, thanh mai trúc mã với A Hoa láng giềng. Nhưng A Hoa không biết là phúc hay là họa mà càng lớn càng xinh đẹp, vì vậy mà lọt vào mắt kẻ nọ. Hắn nhiều lần chòng ghẹo A Hoa, bị A Đinh ngăn cản liền ghi thù, đẩy cho con trai ông tội ăn cắp, đày đi biệt xứ.


Suốt cuộc đời làm quan, tri phủ chưa từng thấy trường hợp nào như vậy, tất cả đều tố cáo chung một người - Vương Nhị, Vương công tử.


Người dân trước đây đều bị nhà họ Vương dùng tiền buộc ngậm miệng, dù đi kiện tri huyện cũng mắt nhắm mắt mở cho qua, dần dà Vương Nhị mới trở nên lộng hành ngang ngược. Biết thân phận thấp cổ bé họng, người ta cũng chưa từng nghĩ đến sẽ đồng loạt tố cáo.


Cho tới ngày hôm kia, một người vận y phục thêu kim tinh tuyết lãng ghé qua, tự xưng bản thân là thân cận của đại thần Hình bộ, có thể giúp mọi người đòi lại công bằng. Bọn họ mới đầu bán tín bán nghi, không hiểu vì sao Hình bộ ngó ngàng đến thành ngoại ô này, nhưng rồi lại nghĩ bản thân chẳng còn gì để mất không bằng thử một lần, biết đâu đòi lại được công lý, người bị hại cũng nguôi ngoai phần nào.


Thủ tục kiện tụng đều là người kia mách nước, việc của họ chỉ là khai hết toàn bộ tội ác của Vương Nhị, đúng ngày giờ đến phủ đường gióng trống, toàn bộ chỉ có như vậy.


Tiết Dương nhìn số đơn tố cáo, chân mày khẽ nhướn.


Ngoài cửa sổ chợt có tiếng động, hắn liếc mắt một cái, thấy một đôi cánh trắng đáp xuống trên bệ.


Rõ ràng, hồi đáp của thư gửi từ mấy ngày trước, hôm nay đến rồi.


Hắn bốn năm gần đây đóng quân ở Nam Cương, là một vùng hoang sơ ít được khai phá, vẫn còn dị tộc sinh sống. Không phải ngẫu nhiên địch quân chọn Nam Cương để công kích, nơi ấy cách xa triều đình, lực lượng quân đội lại mỏng yếu. Còn phải kể đến Nam Cương ngoài sản vật tự nhiên, tiềm tàng nhiều thư tịch cổ xưa, trong đó ghi chép bí thuật ngàn đời của người Nam Cương, vốn là điều mà đến cả người trong nước cũng không ngừng tìm kiếm. Các thuật như cầu mưa gọi nắng cho đến cấm thuật dùng máu làm dẫn đều được ghi chép tỉ mỉ, Tiết Dương từng liếc qua ít lần, nhớ một chút.

tiết hiểu | hỉNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ