2

759 102 14
                                    


Minh Hạo vui vẻ chào Mẫn Khôi sau khi được cậu chở về. Khôi mỉm cười vẫy tay chào nó, nhưng có vẻ tâm trí cậu đang vắt vẻo trên những áng mây hồng của hoàng hôn. Hạo bước vào sân khu tập thể, nó biết Khôi đang phân tán vì chuyện gì. Trên đường về, cậu không hát cùng nó hay thậm chí là ngân nga vài câu. Và cậu chạy xe đâm vào ổ gà làm thằng Hạo ngồi sau ê hết cả mông, đến khi Hạo đánh vào lưng mắng cậu thì cậu mới giật mình xin lỗi. Hạo lắc đầu phì cười, đúng là cún bự hậu đậu, cứ mải mê suy nghĩ là chả làm được gì cho nên hồn.

Hạo bước tới căn phòng phía cuối hành lang tầng hai. Lấy chìa khóa nhà ra khỏi túi quần, nó toan mở cửa thì không thấy ổ khóa. Có tiếng nồi xoong leng keng bên trong. Mẹ về sớm thế, mới có sáu giờ hơn?

"MẸ ƠI!!!!"

Nó vừa tháo dép vừa hét gọi mẹ. Mùi thức ăn thơm lừng từ trong bếp bay ra, xộc thẳng vào mũi Hạo và đánh thức cái dạ dày đang ngủ trong bụng nó. Nó hớn hở thầm nghĩ mẹ nấu gì mà thơm thế thì từ trong bếp có dáng người cao lớn bước ra.

"Ơi ~ mẹ đây!"

Tuấn Huy quấn cái tạp dề của mẹ Hạo quanh eo, cầm cái muôi múc canh cười hí hí với thằng Hạo đang chết đứng ở ngoài phòng khách. Nhìn thấy 'mẹ', mặt nó xụ xuống, rồi nhếch mép khinh bỉ nhìn con người đang dùng cái muôi múc canh làm cái đập ruồi kia.

"Mẹ em đâu?"

Nó đứng chống nạnh, cau có hỏi Huy nhưng cái mũi nhỏ vẫn tranh thủ hít hà mùi thức ăn bay ra từ bếp.

"Mợ đi công tác hai tuần, có về Trung gặp cậu nữa. Tao sang đây trông mày."

Nghe anh nói vậy, Hạo chợt nhớ ra mẹ có dặn nó từ hôm trước, mẹ còn để lại ít tiền tiêu cho nó trong hai tuần. Huy chạy vào trong bếp, rót cốc nước đưa cho thằng Hạo rồi anh lại tiếp tục nấu cơm. Hạo ngó đầu vào nồi xem anh nấu gì, canh trứng cà chua, tuyệt vời!! Lâu rồi nó không ăn. Hồi ở bên Trung bố nấu cho nó ăn canh này suốt, ngon tuyệt đỉnh luôn.

"Thế trong hai tuần này anh ở đây luôn à? Còn quán bún riêu có mở không?"

Hạo lấy đũa lén gắp một miếng trứng cho lên miệng ăn, trời ơi ngon ghê!! Hai chân nó nhảy tưng tưng phấn khích.

"Cái thằng này..." - Huy đánh vào người nó một phát, anh còn chưa nấu xong đã ăn. Rồi anh tắt bếp, nhanh chóng nhấc nồi ra đặt lên cái rế. –"Bố mẹ tao đi chơi rồi, đi đến hết tháng sáu mới về. Quán thì nhà tao vẫn có nhân viên bán mà, tao nghỉ học tao ra phụ." Thằng Hạo ồ lên một tiếng tỏ vẻ đã hiểu. Huy vỗ lên vai nó.

"Tao sang đây chơi với mày, tâm sự với mày, giảng bài tập cho mày, sướng thế còn gì."

"Tưởng anh chơi với anh Vũ thì sướng hơn?"

Huy như bị chọc đúng vào chỗ ngứa, đôi chân dài cả thước đá vào mông thằng Hạo. Nó né người ra tránh kịp cười hí hí chạy vào phòng ngủ.

Còn mỗi mình đứng trong bếp, Huy bỗng tủm tỉm cười. Thằng kia nhắc đến Vũ cái là cả người anh sướng rơn. Rồi anh nhảy nhót bên bàn bếp, miệng hát bài tình ca tiếng Trung mà anh mới nghe gần đây.

[GYUHAO|JUNWON] Nắng Hà Nội Có Làm Tóc Em Thêm Vàng?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ