#factvềfic

710 72 20
                                    


Xin chào cả nhà, là mình Senjito đây! 

Nhân dịp em fic đầu tiên viết về GyuHao và SEVENTEEN đạt 1k views 🎉🎉🎉, một con số không quá ấn tượng nhưng khiến mình rất vui và có động lực để viết nên những câu chuyện khác về SEVENTEEN trong tương lai.

Mình có viết một số fact nhỏ về "Nắng Hà Nội..." để gửi lời cảm ơn đến sự ủng hộ nhiệt tình của các bạn độc giả đáng yêuヾ(≧▽≦*)o ~~~~ 

Chúc các bạn đọc vui ~


--

1. Fic được lên ý tưởng từ khoảng tháng 8-10/2019 và chính thức viết vào cuối tháng 7 – đầu tháng 8 năm 2020.

2. Vì mình có hứng thú với chủ đề "Tiệm thuê sách, truyện" của ngày xưa nên mới bắt đầu nhen nhóm ý định triển em fic này.

3. Bản gốc không giống với bản chính thức. Và có khoảng 2-3 bản gốc được mình viết trước đó, nhưng đều đã xóa hết file rồi. Lúc ấy mình bận học với cả cũng không trong tâm trạng tốt nhất để viết nên viết cái gì cũng không thấy ưng. Xong mãi đến tận tháng 7 ấy mới rảnh rồi nghiêm túc viết truyện.

4. Bản đầu tiên:

Hạo là học sinh mới chuyển đến lớp Khôi. Ngày nào đi học, cậu đều ôm theo một đống sách truyện, mấy tụi nhóc trong lớp túm tụm tại chỗ ngồi của cậu, xin Hạo cho thuê sách với giá 0đ, đứa thì năn nỉ Hạo cho nó mượn quyển truyện Đô-rê-mon tập mới, gáy sách còn cứng, mép giấy còn phẳng. Nhưng Hạo không cho đứa nào mượn hết, mà còn nạt chúng nó, 500đ một quyển, không nói nhiều. Khi đó Khôi đang ngồi cạnh thằng bạn, nghiêng người nhìn đứa nhóc với "kho báu giấy" , còn tròn mắt cảm thán, "người gì đâu mà dữ dằn ghê". Trong lúc đó, không hiểu sao Khôi muốn làm thân với người bạn mới kia quá, không biết có phải vì bạn ấy có nhiều cuốn truyện mà Khôi thích hay là do người bạn ấy nhỏ nhỏ, mái tóc đen tuyền trông mềm ơi là mềm, đôi mắt to tròn đáng yêu mà lúc cậu mắng mấy đứa học sinh khác, đôi mắt ấy trở nên sắc bén lạ thường. Đến khi tan học, Khôi đứng ở cổng trường chờ Huy – anh học trên cậu một lớp, rồi sau đó hai đứa đạp xe về cùng nhau. Nhưng hôm nay không chỉ có Khôi và Huy, mà lại còn có thêm người bạn khác, là Hạo. Giờ Khôi mới biết Hạo là em họ của Huy, anh Huy còn kêu Khôi thân với Hạo như hồi trước Khôi bắt chuyện và trở nên thân thiết với anh khi anh mới chuyển đến đây. Trên đường về nhà, Huy chở Hạo còn Khôi chạy xe song song với anh. Lúc Huy kể chuyện cười, Khôi chạy xe chậm lại vừa tầm với Hạo ngồi ở yên sau, để bắt trọn khoảnh khắc nụ cười người kia rạng rỡ dưới nắng chiều Hà Nội. Mọi khi Khôi hay thuê truyện ở nhà chú Tư, nhưng bây giờ cậu toàn ghé qua tiệm sách nhà Hạo. Đứa nào trong lớp mà hay đến mượn truyện Hạo, thì toàn bị cậu nhất quyết lấy tiền, đứa nào không đem đồng nào theo thì cậu ghi vào sổ nợ, ngày khác trả. Đến anh Huy là anh họ của Hạo cũng bị Hạo nạt rồi không cho anh sờ vào bất cứ cuốn sách nào trên kệ, vì cậu sợ anh lôi quyển truyện ra đập muỗi rồi làm rách nát như cái tập "Thần đồng đất Việt" hồi trước. Nhưng với Khôi, Hạo lại tặc lưỡi, cười bảo "Cậu thích đọc bao nhiêu cuốn cứ cầm về, mình không lấy tiền, nhớ đọc xong trả lại mình là được." (chap 1)

[GYUHAO|JUNWON] Nắng Hà Nội Có Làm Tóc Em Thêm Vàng?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ