"Ở nơi này cô nên chú ý tới đồng hồ hơn là mặt trời. Greenland không như ở vùng xích đạo nhiệt đới. Vào mùa đông như thế này một ngày cô chỉ có thể thấy mặt trời trong vài giờ." - De vừa cắt miếng bít tết vừa nói. Bít tết chắc chắn là món ăn sở trường của nàng, Trang dù ghét nàng đến đâu cũng phải thừa nhận điều đó vì ngoài bít tết ra nàng chẳng làm món nào cả. Nàng không bao giờ để cô làm bít tết mà toàn đòi tự mình làm. Suốt thời gian sống với nàng, ngoài việc gõ máy văn của nàng ra cô còn đảm nhiệm thêm nhiệm vụ nấu ăn vì lời hứa hẹn sẽ trả lương thêm 20% nếu cô đồng ý nấu ăn cho nàng. Nàng giữ đúng thỏa thuận dù nó bằng miệng, điều này được kiểm chứng qua tài khoản ngân hàng của cô đã tăng lên 20% so với dự kiến ban đầu.
Chuyện của cái Phương cô vẫn chưa biết tính thế nào cho ổn. Cô nhận được tin nhắn của Phương bảo nếu cô bận quá thì không cần về Việt Nam dự đám cưới làm gì cho vừa tốn công vừa tốn tiền ra, nó lại còn bảo chắc gì nó chỉ cưới một lần. Tin nhắn làm cô phải suy nghĩ. Thứ nhất, Phương là con gái truyền thống, làm sao có thể thản nhiên nói "chắc gì chỉ cưới một lần" cho dù là đùa đi chăng nữa, chưa kể đùa cợt không phải là tính của nó. Thứ hai, tin nhắn của Phương đến đúng lúc một cách đáng ngờ, khi cô đang đọc bản tin thời tiết trong những ngày sắp tới để kiểm xem De có nói điêu không thì tin nhắn hiện lên. Cô càng khẳng định mình sẽ về Việt Nam dự đám cưới được thì cô bạn càng tìm cớ thoái thác khuyên cô nên ở lại.
"Cô có nói gì với bạn tôi không?" - Trang hỏi thẳng. De nhướng mày tỏ ý không hiểu. - "Đừng giả vờ với tôi nữa! Cô đã liên lạc với Phương và nói nhăng cuội gì đó để nó bảo tôi ở lại đúng không? À mà chưa hết, thời tiết trong mấy ngày tới đều đủ đẹp để có thể đi xe tới sân bay và máy bay bay về Anh!"
Nàng vừa nhai miếng thịt vừa "uh huh".
""Uh huh" cho cái gì?"
"Cho cả hai." - nàng lấy giấy lau miệng xong nâng ly rượu vang sóng đỏ lên như chúc mừng rồi làm một ngụm. Trang nắm chặt chuôi dao ăn. Cô tưởng tượng cảnh cắm phập con dao này vào bản mặt dày hơn thớt kia.
"Ngoan nào, Summer. Đừng quên mình đang ở đâu." - Nàng thanh lịch đặt dao nĩa xuống kết thúc bữa tối. Nàng vòng ra sau Trang, đặt một bàn tay lên vai phải của cô. Cô rụt người sang bên trái. Cơ vai nơi nàng chạm vào cứng lại như muốn phản kháng lại nàng. Chưa hết, De còn tựa cằm lên vai cô thì thầm: "Giữ em ở lại thì một chút lời nói dối cũng đâu hại gì..."
"Cô đã nói với Phương những gì?" - Trang nuốt nước bọt, nổi hết da gà.
"Tôi đã khóc với cô ấy bảo rằng Trang rất quan trọng với tôi, nếu cô ấy đi tôi sẽ tự sát mất."
Trang định đứng dậy phản ứng nhưng bị De ghì chặt xuống. Vai cô bắt đầu nhức nhối.
"Và đó không phải lời nói dối đâu, cưng!"
Rồi nàng buông cô ra. Lần này cô còn bối rối hơn: "De, cô khoái tôi đến cỡ nào?"
"Đủ để muốn cô làm người tình của tôi. Tôi đã bảo cần mùa hè của mình."
Nhưng lúc nghe câu đó lần đầu Trang cứ tưởng nàng đang nói tới mùa chứ không phải người.
Trang bắt đầu hoảng khi nghe thấy từ "người tình" và nghĩ tới việc mình sẽ mất zin và tệ hơn là làm nô lệ tình dục ở Greenland cho một con thần kinh bất ổn.

BẠN ĐANG ĐỌC
[Fiction] Mùa hè vĩnh cửu (gxg)
Romance"Trong cái giá lạnh của mùa đông, tôi tìm thấy trong chính mình một mùa hè vĩnh cửu" - Albert Camus