Phiên ngoại : Tiêu Triệu Nguyệt

331 18 8
                                    


Tiêu Triệu Minh lên sáu thì có một bước ngoặt lớn trong cuộc đời - cậu có em gái.

Minh Vy và Tiêu Chiến cảm thấy có một mình Tiểu Minh cũng không ổn, liền bàn sinh thêm một cô công chúa nữa cho đẹp. Không ngờ đứa thứ hai đúng là con gái như mong chờ, hay nói là anh có gen tốt nhỉ.

Nhìn mẹ đang bế em, cậu dè dặt hỏi :" Mẹ, sinh vật xấu xí này là em gái con sao?"

Tiêu Chiến tức giận nói :" Tiểu Minh, con không được nói linh tinh."

Triệu Minh rụt rè đưa tay sờ lên tay em gái, bàn tay nhỏ nhắn của em gái lập tức cầm lấy ngón tay mập mạp mũm mĩm của mình, cậu thích thú cười :" Mẹ, em cầm tay con này! Mẹ nhìn xem."

Cảm thấy chưa đủ, cậu ngồi hẳn lên giường bệnh sờ vào má em bé :" Bé con, mau lớn nhanh nhé! Anh nhất định làm một anh trai tốt.

Tiêu Chiến và Minh Vy nhìn nhau cười, anh nói :" Con không sợ em chiếm hết sự yêu quý mọi người sao?"

Cậu lập tức phản ứng ngay :" Tất nhiên là không! Con sẽ nhường hết cho em. Con là thanh niên rồi!"

Minh Vy :" Con đã nói mình là thanh niên bao nhiêu lần rồi hả?"

" Tiểu Minh, hay con đặt tên cho em con đi." Bà nội gợi ý, cậu thích lắm, ngồi nghĩ ra bao nhiêu cái tên, tên nào không hay cậu đều lắc đầu, bộ dạng đăm chiêu như ông cụ non này khiến cả nhà bật cười. Một lúc sau cậu thốt lên :" Nguyệt, trăng tròn. Mình tên Tiêu Triệu Minh vậy thì em gái sẽ là Tiêu Triệu Nguyệt."

" Con nghĩ ra rồi! Em tên Tiêu Triệu Nguyệt, hay lắm đúng không mẹ!" Cậu hớn hở nhìn mẹ, chờ đợi mẹ khen cậu giỏi. Thực ra cái tên này cũng rất bình thường nhưng Tiểu Minh mới sáu tuổi, nghĩ như vậy là ổn lắm rồi.

Sau đó, giấy khai sinh của em gái tên Tiêu Triệu Nguyệt. Mai sau con bé lớn lên  biết cái tên bình thường này của mình được anh trai đặt thì sẽ nghĩ thế nào nhỉ

Trở về nhà, trừ lúc đi học còn lại cứ hễ về nhà là cậu lại chạy tới em gái, nhìn từng cử chỉ một của em mà thích thú.

Minh Vy quay lại phòng ngủ thấy Tiểu Minh nằm ngủ từ bao giờ, tay vẫn còn đặt lên người em gái. Cô bật cười, đắp chăn cho cả hai đứa, hạnh phúc nhỏ nhoi như vậy thôi.

Tiểu Minh từ khi có em trở thành một đứa trẻ vô cùng hiểu chuyện, mẹ vì bận chăm em , cậu cũng không giận. Tối tự giác đi ngủ, không còn bám mẹ như sam nữa.

Thấy em khóc cậu nhanh chóng dỗ dành, dùng hết trí nhớ trong đầu để nhớ lại em gái đang bị làm sao.

Nhanh chóng chạy tới lấy bình sữa, nhưng cậu lại không biết pha. Minh Vy thấy cu cậu đang loay hoay :" Tiểu Minh, con làm vậy? Đổ hết sữa của em rồi!"

Tiểu Minh ngẩng mặt dính đầy bột sữa của em lên, chép miệng nói :" Làm anh khó quá mẹ ạ!"

Bạn bè họ hàng tới thăm đều luôn miệng khen xinh xắn, giống bố. Tối đó, đang ăn cơm, cu cậu làm vẻ mặt phiền não :" Mẹ, con giống ai?"

Minh Vy giật mình, sao đột nhiên Tiểu Minh hỏi như vậy, cô suy nghĩ một lát trả lời :" Con tất nhiên giống bố mẹ rồi!"

[Tiêu Chiến× Fangirl ]Vô tình gặp nhau giữa dòng người Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ