strangers on time

2.2K 157 6
                                    

Những lúc không có tiết học hay rảnh rỗi, Ten thường đi lang thang đó đây để tìm cảm hứng vẽ tranh

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.


Những lúc không có tiết học hay rảnh rỗi, Ten thường đi lang thang đó đây để tìm cảm hứng vẽ tranh. Chỉ cần con bút và máy tính bảng điện tử, cậu tự tin rằng mình đủ sức gói gọn thế giới xung quanh lại qua từng đường nét của riêng mình.

Hôm thì ngồi ở công viên, Ten vẽ lại bầu trời xanh trong vắt với mấy đốm mây trôi bồng bềnh. Hôm thì ngồi hẳn xe đến một vùng xa xa thành phố, Ten ngồi khoanh chân trên một ngọn đồi vắng để vẽ cây và hoa.

Khi đã chán vẽ cảnh tĩnh yên bình rồi, cậu lại quay sang tìm những thứ mới mẻ mang nhiều sức sống hơn. Và dạo này thôi vẽ tranh bao quát nữa, Ten lại chú tâm đi vẽ người.

Trên tuyến tàu điện ngầm số tám cậu chọn ngẫu nhiên để đi lên, Ten tình cờ vẽ lại chân dung của một chàng trai lạ mặt.

Có lẽ vì dáng vẻ cao lớn, chàng trai đã thành công gây ấn tượng cho Ten khi nổi bần bật giữa hàng chục người đang đứng kín cả khoang tàu.

Ten nhanh chóng tạo một trang giấy mới trong ứng dụng vẽ của mình, vừa nguệch ngoạc mấy đường phác thảo vừa lén lút nhìn lên để tái hiện lại khuôn mặt anh một cách chính xác nhất. Với một gương mặt góc cạnh nam tính, thêm cả đuôi mắt dài sắc sảo và sống mũi cao vút, cậu còn thắc mắc mãi là anh có phải ngôi sao nổi tiếng hay không mà sao trông điển trai tới vậy.

Vì thế, mặc cho ai nấy đi tàu đều cắm cúi mặt mũi vào điện thoại, Ten lại dồn hết sự chú ý của mình lên đối phương, tựa như trong mắt chỉ có mỗi anh là hiện hữu thôi vậy.

Lúc Ten hoàn thành xong mái tóc nâu của anh cũng là lúc tiếng chuông đíng đoong thông báo đến trạm tiếp theo. Chàng trai buông khỏi tay vịn rồi sải bước chân dài để theo dòng người ồ ạt đi ra khiến Ten có chút mất mát.

Cậu ngoái nhìn anh thông qua lớp cửa kính giảm tốc, khẽ cụp mắt xuống rồi lưu tạm bức chân dung mình vừa vẽ nên vào bộ nhớ chính để khỏi bị mất đi nếu lỡ tay bấm xoá.

Ten chỉ không ngờ rằng, sau đó nó đã trở thành một tệp tư liệu hẳn hoi.

Vào đúng giờ, đúng ngày và đúng tuyến đường đó, Ten hay ngó xung quanh rồi mới mỉm cười ngồi xuống ghế khi phát hiện ra anh chàng cao kều vẫn có mặt ở đây.

Trong những lần chuyển trạm vùn vụt, cậu đã dùng mớ thời gian ít ỏi ấy để vẽ lại chàng trai và đánh dấu số ngày lên đó như một niềm vui mới.

Đôi lúc anh bận một chiếc sơmi màu xanh biển nhạt, đôi lúc lại thoải mái với áo phông rộng thùng thình và quần jeans, thậm chí vài hôm anh còn đọc sách hay nhắm mắt cảm nhận điệu nhạc được phát ra từ tai nghe - đều toát lên vẻ đẹp trai không thể tả. Tất cả đều được Ten quan sát và chăm chút thành một bức vẽ hoàn hảo.

 [JohnTen] Ngoài chăn là bão tốNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ