Một thành phố hoàn toàn thuộc về mình khống chế!
Điều ấy là ước mơ tha thiết đối với công hội Linh Dực.
Thạch Phong đã từng thống lĩnh U Ảnh khống chế mười vương quốc lớn, hết sức rõ ràng nếu có được một tòa thành của riêng mình, là đáng quý cỡ nào và giành được ưu thế cự lớn.
Linh Dực dù hiện tại đang phát triển rất tốt, nhưng không có thu nhập tín dụng ổn định, đây có thể tính là một điểm yếu trí mạng.
Công hội nhất lưu nhị lưu khác đều có doanh nghiệp và tập đoàn đầu tư tài chính hùng hậu, những tập đoàn và doanh nghiệp ấy không ngừng cung cấp thêm tài chính cho mấy công hội kia, giúp họ phát triển vững chắc, không cần lo chuyện điểm tín dụng.
Thạch Phong tuy có thể thông qua việc dùng nhiều phương pháp kiếm được kim tệ trong Thần Vực, nhưng nếu đi lấy kim tệ chèo chống chân móng một công hội không phải là một việc dễ, vả lại theo sự phát triển của công hội, nhân số tăng nhiều, nhu cầu kim tệ sẽ càng nhiều, đổi số lượng lớn kim tệ thành điểm tín dụng, đó không phải kế lâu dài duy trì công hội.
Có điều, nếu có được thành phố riêng, thì khác xa đấy.
Vì cái gì nhiều tập đoàn bằng lòng tốn nhiều tín dụng đầu tư những công hội chứ, chẳng phải là vì kiếm tiền sao?
Nhưng làm thế nào kiếm ra tiền?
Đáp án chính là người chơi thành lập thành phố tự chủ.
Chỉ cần có thành phố tự chủ, là có thể kêu gọi đầu tư trong hiện thực, cho thuê bán cửa hàng... để kiếm lấy lượng lớn tín dụng và kim tệ, giải quyết hơn phân nửa vấn đề phát triển công hội trong tương lai rồi.
Cho nên Thạch Phong nhất định phải lấy được tư cách xây dựng thành phố, dù cho cần phải trả giá thật lớn, hắn cũng muốn làm.
"Thưa ngài Charlene tôn kính, tôi tiếp nhận điều kiện của ngài." Thạch Phong im lặng trong thời gian ngắn ngủi, rồi mở miệng đồng ý.
"Tốt, quả nhiên ta không có nhìn lầm người, anh đã đồng ý rồi, vậy thì từ giờ trở đi khế ước của chúng ta thành lập." Charlene nhẹ gật đầu, ở giữa không trung vẽ ra một phù văn màu bạc, lập tức khắc trên mu bàn tay Thạch Phong, "Cái ấn ký này là Chú Ấn Phong Hồn, dùng để hấp thu Linh Hồn Bất Hủ. Chuyện ta muốn anh làm chính là thu thập đủ 10 nghìn Linh Hồn Bất Hủ."
"Thu thập Linh Hồn Bất Hủ?" Thạch Phong chợt hoảng sợ nói: "Ngài bảo tôi đi giết 10 nghìn Thiên Quyến Giả?"
Thiên Quyến Giả, chính là người chơi trong miệng NPC, sự tồn tại của người chơi là bất tử, có thể sống lại vô hạn, tổn thất chỉ là đẳng cấp và kinh nghiệm. Hết thảy đều vì linh hồn người chơi bất tử bất diệt, có thể nói là bất hủ.
Muốn có được Linh Hồn Bất Hủ, chỉ sau khi thân thể người chơi chết đi mới được, hơn nữa muốn hấp thu cũng có yêu cầu. Đầu tiên là đẳng cấp giữa những người chơi với nhau không thể vượt qua 5 level. Tiếp theo chính là tự tay giết chết, cuối cùng là sau khi người chơi chết rồi, khoảng cách giữa hai người không thể vượt qua 10 m, bằng không sẽ không hấp thu được Linh Hồn Bất Hủ.

BẠN ĐANG ĐỌC
Trùng Sinh: Tối Cường Kiếm Thần (201-600) - Thiên Vận Lão Miêu
Teen FictionTên gốc: Trùng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần - 重生之最强剑神 Tác giả: Thiên Vận Lão Miêu - 天运老猫 Editor: Akiko (90%), Tt_SnR và một số người khác. Độ dài: 2920 chương + ? Ngoại truyện Tình trạng: Bản gốc xong, đang dịch. Giới thiệu: Thời đại của Game Online...