Hạ Tề đem Khương Khải say khướt tha trở về, còn Triệu Mộ Tịch thì theo Kỷ Dữ Đường lên xe.
Triệu Mộ Tịch thắt chặt dây an toàn, nhẹ giọng nói một câu, "Cảm ơn."
Kỷ Dữ Đường không để ý đến nàng, sau đó ở trong xe yên lặng một lúc lâu, Triệu Mộ Tịch giống như tự biên tự diễn, cảm thấy tự chuốc nhục nhã, cho nên thẳng thắn ngậm miệng lại.
Ngoại trừ tác động lẫn nhau, miệng nói đầy mê sảng, Triệu Mộ Tịch phát hiện ra, chính mình không thể nào cùng nàng tiếp xúc "Bình thường" được.
Triệu Mộ Tịch thỉnh thoảng lặng lẽ liếc nhìn nàng một chút, nàng không nhiều lời, hay chỉ đối với mình mới như vậy, sau khi xé rách mặt nạ dối trá, các nàng còn có thể có bao nhiêu đề tài để nói?
Bất luận là người nào đối với mình lừa dối, đều sẽ không có hảo cảm gì đi? Ngày hôm nay nàng giúp mình, là xuất phát từ đồng tình, hay là bản thân có tinh thần trọng nghĩa. . .
"Kỷ tổng. . ." Nàng càng không nói lời nào, Triệu Mộ Tịch càng muốn tìm nàng nói chuyện, "Chuyện lúc trước. . . Ta xin lỗi, xin lỗi."
Thật là có ý tứ, từ khi nào mà kẻ nói dối sẽ vì lời nói dối của chính mình mà xin lỗi? Thời điểm dừng đèn đỏ, Kỷ Dữ Đường dừng xe lại, nàng quay đầu nhìn Triệu Mộ Tịch, hai gò má ửng hồng, uống chút rượu tựa hồ so với bình thường càng có khí sắc, "Có thể tin Triệu tiểu thư được sao?"
"Uy uy. . . Ta là lừa ngươi trước, nhưng sau đó. . . Ngươi cũng coi ta như hầu tử mà chơi đùa, còn chưa hết giận. . ." Vừa nhắc tới cái này, Triệu Mộ Tịch còn có chút phun tào, tiếp theo nàng lại lầm bầm lầu bầu nhỏ giọng thầm thì, "Đi ra làm ăn vốn đã không dễ dàng, còn đụng phải loại người như ngươi. . ."
"Đó là bởi vì ngươi ngốc." Kỷ tổng thính lực rất tốt, nghe được rõ rõ ràng ràng.
"Ta ngốc?" Triệu Mộ Tịch không phục, từ nhỏ đến lớn ai mà không khen nàng thông minh, đụng đến nàng ta như thế nào liền biến thành ngốc, Triệu Mộ Tịch nhanh miệng, "Không phải ta ngốc, là bởi vì ngươi cáo già. . ."
Lại yên lặng một hồi, Triệu Mộ Tịch ý thức được, mình nói hớ.
"Ngươi có phải là muốn xuống xe?"
Âm thanh của Kỷ tổng rõ ràng là rất ôn nhu, nhưng trong lòng Triệu Mộ Tịch nghe được lại thấy sợ, nàng ngồi trên ghế phụ, không biết xấu hổ cười nói, "Ta uống say, nói hưu nói vượn. . ."
Kỷ Dữ Đường nhìn nụ cười đẹp đẽ của nàng, xem ra Triệu tiểu thư là cao thủ giả ngu.
"Triệu tiểu thư, ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi."
"Hỏi đi ~" Kỷ Dữ Đường bắt đầu nói chuyện cùng nàng, điều này làm cho tâm tình của Triệu Mộ Tịch chậm rãi tốt lên, nàng hoài nghi chính mình có phải có khuynh hướng M thật hay không, biết rõ lúc trước bị Kỷ Dữ Đường xoay vòng quanh, hiện tại còn dám đối với nàng có hứng thú.
"Ngươi không cảm thấy hành vi của mình có chút 'Thiếu đạo đức' sao?"
". . ." Triệu Mộ Tịch không nói gì, quả nhiên mình ở trong lòng nàng, không có ấn tượng gì tốt, Kỷ tổng thực sự là người tàn nhẫn không nhiều lời, "Ta đây là ngành nghề phục vụ đường hoàng, nơi nào thiếu đạo đức?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT - EDIT - HOÀN] Cùng Nàng Đùa Mà Thành Thật
Narrativa generaleTác phẩm : Hòa Tha Giả Hí Chân Tố Liễu Tác giả : Thanh Thang Xuyến Hương Thái Tác phẩm thị giác : Hỗ công Thể loại : Đô thị tình duyên, Hào môn thế gia, Tình hữu độc chung, Chậm nhiệt Độ dài : 87 chương + 9 phiên ngoại CP chính : Triệu Mộ Tịch x Kỷ...