Chương 13

522 79 6
                                    

Chương 13

Tiêu Chiến cảm thấy bản thân phải chịu nỗi oan thấu trời, mấy thuyết âm mưu của bọn Tưởng Luật nghe vậy mà cũng rất hợp lý, đến Hồ Huyền Ẩn cũng phải tin ba phần.

Thập Tam trở về ngủ, chỉ còn một mình Tiêu Chiến đứng ngoài kí túc xá, nhìn bóng đêm vô tận xung quanh, nhịn không được nghĩ ——Vương Nhất Bác có tin không? Hắn cũng sẽ cho là y châm ngòi ly gián sao?

Tập huấn rất nhanh đã qua ba tháng, Tiêu Chiến cảm thấy có lẽ ấn tượng của Vương Nhất Bác với mình đã kém đến cực điểm. Hồi Vương Nhất Bác mới đến, lần đầu tiên nhìn vào mắt hắn chỉ thấy ánh sáng, không như bây giờ, ngày thường đối mặt với hắn không thể thấy bất kì biểu cảm nhỏ nào.

Tiêu Chiến cũng không rõ bản thân có hối hận hay không, cho dù quay lại quá khứ y vẫn sẽ kiên định với lựa chọn của mình.

Y nhìn chằm chằm vào bức tường kí túc xá một lát, rồi quay người rời đi.

"Hôn nay luyện tập kĩ năng chiến đấu, chạy trước mười lăm km khởi động."

Sáng ngày thứ hai, Thập Tam thông báo xong hạng mục huấn luyện liền xoay người lên xe việt dã, trên ghế lái phụ Tiêu Chiến đang nhắm mắt nghỉ ngơi, chậm rì rì nói một câu: "Nhấn ga đi, cậu định để bọn họ đi dạo à?"

Thập Tam tăng tốc độ, nghiêng đầu liếc qua quầng thâm dưới mắt Tiêu Chiến, cân nhắc hỏi: "Đội trưởng, có tâm sự hả?"

Tiêu Chiến dùng sức nhấn vào ấn đường của mình, nâng mắt nhìn đám binh sĩ trong gương chiếu hậu đang hít bụi bám theo sau xe: "Mồm cậu chỉ nói được mấy lời nhảm nhí thôi hả?"

Thập Tam bẹp miệng, le lưỡi không dám hỏi nữa.

Trong kính chiếu hậu, Vương Nhất Bác xông lên vị trí đầu chiếm cứ phân nửa tầm mắt Tiêu Chiến, hắn so với lúc trước không khác là bao, dưới mũ sắt là gương mặt được xưng tụng là trắng trong quân doanh, trên mặt không chút biểu cảm, chỉ có từng giọt mồ hôi đang lăn xuống.

Tiêu Chiến nhìn một lúc lập tức đóng cửa sổ xe.

"Cậu không biết lái xe thì cút xuống chạy cùng đi."

Thập Tam vội vàng đạp chân ga.

Dường như cảm nhận được nguy hiểm gần kề, mấy ngày kế tiếp Quý Quân huấn luyện bán mạng, thậm chí còn bớt chèn ép Vương Nhất Bác, gần như điên cuồng duy trì ngai vàng thứ nhất của hắn ta. Mà Vương Nhất Bác tuy rằng trên mặt không cảm xúc nhưng cũng dốc toàn lực mà cố gắng, muốn lấy lại vinh quang ban đầu của mình, tuy hắn không quan tâm vị trí thứ nhất thứ hai gì đó nhưng hắn không muốn bị Tiêu Chiến xem thường.

Tương Luật bởi vì liên lụy Vương Nhất Bác bị trừ điểm, cứ luôn cảm thấy hiện tại Vương Nhất Bác liều mạng như vậy có liên quan mật thiết đến cậu ta, thấy hắn mỗi ngày đều ngoài sáng trong tối phân cao thấp với Quý Quân, cảm thấy trong lòng áy áy không thôi. Cũng có thể vì từ đầu đến cuối Vương Nhất Bác không trách cậu ta câu nào, cậu ta tự nghĩ cũng nên báo đáp vì vậy đành phải mỗi ngày ân cần theo sát Vương Nhất Bác, ngoại trừ lúc ăn cơm hay đi vệ sinh thì hận không thể làm thay tất cả mọi chuyện, cực kỳ chân chó.

zsww // Im lặngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ