Những ngày tháng tiếp theo là những ngày tháng của thanh xuân tươi đẹp mà Bae Joohyun chẳng thể nào đánh mất khỏi kí ức được. Nàng và Joohyun đã cùng trải qua những đêm mà chỉ có hai người trên sân thượng của chung cư, hay là cùng đi dạo trên con phố khuya. Cô chỉ ngồi một chỗ rồi nghe nàng tâm sự, nói thật thì hai người vẫn ở trong mối quan hệ đó. Trên tình bạn dưới tình yêu, theo như Joohyun thấy thì là vậy. Dạo này Kang Seulgi bỗng thích ra ngoài vào ban đêm cùng Joohyun, nàng cũng không còn quá cứng nhắc khi ở cùng cô nữa mà thay vào đó là vô vàn hành động và biểu cảm ở những khía cạch khác mà Joohyun chưa từng được khám phá.
Kang Seulgi vốn dĩ thường xuyên muốn tiếp xúc với Joohyun như vậy sở dĩ vì nàng vẫn còn cái gọi là tình cảm với Joohyun, nó vẫn ngày ngày cháy âm ỉ trong trái tim nàng, nàng nhớ Joohyun, nhớ giọng nói và bàn tay ấm áp của cô.
Còn Joohyun thì ngày ngày được nắm lấy bàn tay của nàng, cô thích lắm nhưng mà không nói thôi. Cô tưởng Seulgi thích nắm tay mình vì bây giờ thời tiết cũng đã trở lạnh, cô nghĩ nàng chỉ đơn giản nắm tay vì lạnh. Nhưng đồ ngốc Bae Joohyun lại chẳng hề hay biết gì cả, Seulgi thường nắm tay cô vì nàng có tình cảm với Joohyun đấy.
.
.
.
.
.Hôm nay Kang Seulgi được tan sớm, nàng hí hửng cầm hai vé xem phim được tặng bởi một nam nhân tại bệnh viện. Nàng về nhà cởi bộ quần áo bẩn ra rồi tắm một trận thật thoải mái. Đứng ngân nga một bài hát mà Joohyun giới thiệu, cô thật biết cảm thụ âm nhạc nha. Bài hát này rất hay, lại còn giống với mối quan hệ của hai người hiện tại, cứ mập mờ nhưng không biết có phải yêu hay không.
Kang Seulgi bước ra, mặc một chiếc áo hoodie và một chiếc quần bò rồi gọi cho Joohuyn.
- Joohuyn ah - Bae Joohuyn ở bên đầu dây bên kia đang ngồi đọc sách thì chợt có tiếng chuông phát ra từ chiếc điện thoại. Cô vốn không định bắt máy nhưng lại nhìn thấy dãy số quen thuộc đến nao lòng này thì lại không chậm trễ một chút mà ngay lập tức áp tai mình vào rồi trả lời.
- Dạ? - Nghe được giọng nói thân thuộc bên kia phát ra, Kang Seulgi không kìm được vui sướng mà cười híp mắt rồi nói
- Hôm nay em có rảnh hông? - Nghe tông giọng hào hứng từ phía bên kia là Joohyun hiểu rồi. Chắc nàng lại rủ cô đi chơi đâu đây mà, chỉ cần là nàng rủ thôi thì có đang dang dở chuyện gì thì Joohyun cũng sẵn lòng mà gác qua một bên mà đi thôi.
- Em rảnh ạ - Nghe thanh âm của Bae Joohyun vang lên, Kang Seulgi vui mừng lắm.
- Chị có hai vé xem phim, em có thể đi cùng chị được không? - Giọng Seulgi nhỏ nhẹ mà đề nghị cô, Bae Joohyun đây làm sao mà từ chối được chứ. Chỉ cần nhìn thấy nàng thôi là đủ, mấy bộ phim đó hấp dẫn bằng Seulgi sao?
- Vậy em đến nhà chị nhé? - Khoé môi Bae Joohyun bất giác mỉm cười, chân không tự chủ mà bắt đầu rời phòng tiến xuống gara lấy xe.
- Yeah!! Em nhớ đến sớm nhé - Chỉ là đi xem phim cùng nhau thôi mà Kang Seulgi có thể vui vẻ đến như vậy sao? Mà thôi kệ đi nàng vui là được rồi mà, Joohyun chủ yếu đến đó ngắm nàng là chính chứ xem phim là background thôi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Seulrene] Bae Seulgi
FanficBae Joohuyn 18 tuổi yêu Kang Seulgi 21 tuổi Từ lần đầu tiên cô gặp nàng, cô đã biết mình yêu rồi... Kang Seulgi bot