Vương Nhất Bác nhìn tấm vé máy bay trong tay, nơi đến là Thượng Hải Trung Quốc, trong lòng ngũ vị tạp trần.
Suốt đường bay gần ba tiếng đồng hồ, Vương Nhất Bác không giống bộ dạng như thường ngày cứ lên máy bay là bắt đầu ngủ bù, ngược lại là có chút đứng ngồi không yên. Chính bản thân cũng không biết đến cuối cùng là phải mang tình cảm gì để đi đối mặt với người kia, là sợ hãi hay là hưng phấn. Hưng phấn? Vương Nhất Bác nghĩ đến từ này liền lắc đầu, làm sao có thể hưng phấn đây? Năm năm cố tình lánh đi, năm năm tự mình âm thầm quan tâm, không dám liên lạc cũng không có tư cách để liên lạc, sợ là người kia từ sớm đã quên mình là ai rồi. Mình chỉ là người khách qua đường trong đời anh ấy, còn anh ấy lại chính là phong cảnh đẹp nhất đời mình. Nhưng mình lại mang đến cho anh ấy tổn thương sâu sắc như vậy, liệu anh ấy có thể nào dễ dàng quên đi mình không?
Cùng lúc đó tại Thượng Hải, Tiêu Chiến đứng trước cửa sổ lớn sát sàn nhìn ra cảnh sắc bên ngoài. Đây là toà nhà cao tầng ở dải đất trung tâm, trên sông có du thuyền qua lại, tựa hồ như có thể nghe thấy tiếng du khách đang chơi đùa, cảnh sắc rất đẹp, mọi thứ vẫn như trước, nhưng vẫn là cảnh còn người mất. Uống một ngụm rượu đỏ trong ly, anh xoay người cầm áo khoác đi ra ngoài. Chỉ thấy trên bàn làm việc rộng lớn còn sót lại vài trang giấy, giữa khe hở thấy được một hình ảnh, đó là áp phích màu vàng kim của Vương Nhất Bác, nụ cười ôn nhu, sáng rực.
"Tiểu Chiến, hôm nay công ty thế nào? Có phải rất mệt không?" Tiêu Chiến vừa trở về, mẹ Tiêu liền ra đón, "Rất lâu rồi con không có về cùng ăn cơm với ba mẹ, hôm nay mẹ để dì Lưu chuẩn bị món ăn con thích, ăn nhiều một chút, gần đây con gầy đi rồi."
"Gần đây công ty bận việc thu mua, xã giao cũng thật nhiều." Tiêu Chiến trả lời ngắn gọn, "Hai người không cần chờ con."
"Không sao, mẹ nguyện ý chờ con." Mẹ Tiêu nói xong kéo Tiêu Chiến tới phòng ăn, "Ba con ở thư phòng, con đi... hay là để mẹ đi gọi đi, nếu không hai cha con các người lại nói chuyện công việc rất lâu mới xuống."
"Ừm." Mẹ Tiêu cười, vờ như không thấy Tiêu Chiến lạnh nhạt, bước lên bậc thang, chỉ là phía cầu thang truyền ra một tiếng thở dài nhè nhẹ.
.
.
."Tiểu thiếu gia..."
"Phồn Tinh, tôi nói bao nhiêu lần rồi, ở bên ngoài đừng gọi tôi là tiểu thiếu gia, lại nói, cậu bây giờ là người đại diện của tôi, gọi thẳng Nhất Bác là được rồi."
"Ừm, tiểu... Nhất Bác..."
"Có chuyện gì không?" Vương Nhất Bác nhìn bộ dáng xoắn xuýt của Trịnh Phồn Tinh.
"Đại thiếu gia bảo tôi nói với cậu, chiếu cố tốt bản thân, mọi thứ đừng cậy mạnh, gặp phải khó khăn phải tìm cậu ấy trợ giúp." Vương Nhất Bác gật gật đầu, muốn nói gì đó lại thôi.
"Nhất Bác, đại thiếu gia còn nhắn nhủ cậu nhất định phải uống thuốc đúng hạn, nếu không..."
"Biết rồi." Trịnh Phồn Tinh còn chưa nói hết đã bị Vương Nhất Bác cắt ngang. Vương Nhất Bác đối với bệnh tình của mình rất mâu thuẫn, một mặt rất phối hợp chữa bệnh, một mặt lại không muốn người khác đề cập đến, giống như người khác không đề cập đến thì bản thân sẽ không như vậy.
"Ừm, Nhất Bác biết là được rồi. Đây là chìa khoá chỗ ở, cậu sớm nghỉ ngơi một chút đi, ngày mai sẽ bắt đầu bận rộn." Vương Nhất Bác nhận lấy chìa khoá, mở cửa, nhẹ nhàng đóng cửa lại, trong nháy mắt giống như là bị rút hết sức lực, chậm rãi đi vào, ngồi bệt xuống đất, cúi đầu, co rút thân thể. Chỉ có như vậy mới cảm thấy an toàn. Cũng chỉ có như vậy mới không có ai biết mình đang khóc.
Bệnh, làm sao dám nghĩ đến. Cậu còn có nhiều việc muốn làm như vậy. Cậu còn chưa gặp lại Tiêu Chiến, còn chưa cứu vãn đoạn tình cảm này, còn chưa có... Bản thân vì cái gì đi làm minh tinh? Chính là hy vọng Tiêu Chiến có thể nhìn thấy mình, cho dù là không phải anh chủ động muốn nhìn thấy. Vì cái gì ký với công ty này? Chính là biết đây là công ty của anh. Tự mình làm nhiều như vậy chỉ là để cho mình có một tia hy vọng mà thôi. Nói là hy vọng, còn không bằng nói là ảo tưởng, là chính mình tự ảo tưởng.

BẠN ĐANG ĐỌC
[Drop Edit][ZSWW] KHÔNG HỐI HẬN
FanfictionTác giả: 合散 Tên truyện: 不悔 Thể loại: ngược, HE Convert: Yan218 Editor: meijuan98 Tình trạng bản gốc: hoàn ( 24 chương + 3 phiên ngoại). Ngày bắt đầu: 30/12/2020 Ngày kết thúc: